Trong mắt Lão Trần, Lâm Mộc có thân thủ phi phàm, dù Trần Uyển Nhi tới Thành phố Thân Giang với mẹ ruột của cô nàng, Lão Trần vẫn không mấy yên lòng.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app .
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là .vip.
Vui lòng đọc tại app để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nếu có thể cậy nhờ Lâm Mộc đi theo bảo vệ Trần Uyển Nhi một thời gian, cho tới khi Trần Uyển Nhi ổn định ở Thành phố Thân Giang thì tốt quá rồi.
Lão Trần vô cùng tin tưởng bản lĩnh của Lâm Mộc.
“Ông nội ơi, ba mẹ và em gái Lâm Mộc ở Kim Châu, anh ấy không nguyện ý tới Thành phố Thân Giang đâu.” Trần Uyển Nhi nói.
“Đâu phải kêu Lâm Mộc đến Thành phố Thân Giang cắm rễ luôn, cháu tới mảnh đất mới còn nhiều bỡ ngỡ, Lâm Mộc theo cháu một thời gian thôi mà.” Lão Trần nói.
“Nhưng lỡ anh ấy không nguyện ý đi thì sao?” Trần Uyển Nhi hỏi.
Thực ra Trần Uyển Nhi có chút chờ mong Lâm Mộc đi theo cô nàng, như vậy cô nàng sẽ có nhiều thời gian ở bên anh hơn.
“Chuyện này để ông bàn bạc với Lâm Mộc, ông nghĩ cậu ta sẽ không chối từ đâu.” Lão Trần cười nói.
“Thế này đi con gái, giờ con gọi điện hẹn cậu ấy qua biệt thự này dùng cơm, mẹ muốn xem xem, người đàn ông được con gái mẹ ‘chấm’ là người như thế nào.”
“Được.” Trần Uyển Nhi nghe Khâu Anh nói muốn mời Lâm Mộc qua biệt thự, đương nhiên vui vẻ trong lòng.
...!
Biệt thự nhà họ Lâm.
Lâm Mộc đang ngồi xếp bằng trên tầng thượng để tu luyện, điện thoại bỗng đổ chuông.
Thấy tên Trần Uyển Nhi trên màn hình, Lâm Mộc lập tức nhận máy.
“Lâm Mộc, buổi trưa rảnh không, qua nhà tôi dùng cơm, không phải tôi muốn hẹn anh đâu nha, là ông nội và mẹ tôi kêu anh tới.” Điện thoại truyền ra giọng nói của Trần Uyển Nhi.
“Mẹ của cô ư?” Lâm Mộc ngạc nhiên hỏi.
Lâm Mộc qua lại với nhà họ Trần vài lần, nhưng chỉ biết ba của Trần Uyển Nhi mất sớm, chưa bao giờ nghe đến hay nhìn thấy mẹ của Trần Uyển Nhi.
“Anh cứ đến là biết.” Trần Uyển Nhi nói.
“Được, lát nữa tôi qua.” Lâm Mộc sảng khoái đồng ý.
Mười hai giờ trưa.
Lâm Mộc lái xe tới biệt thự nhà họ Trần.
Lâm Mộc vừa bước vào biệt thự liền nhìn thấy một người phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng, đeo một chiếc vòng ngọc trai màu trắng, người này chính là mẹ của Trần Uyển Nhi sao?
“Xin chào Lão Trần.” Lâm Mộc chào Lão Trần trước.
“Lâm Mộc, cháu qua đây ngồi đi.” Lão Trần vẫy tay.
Sau khi Lâm Mộc bước tới.
“Xin chào, dì là Khâu Anh, mẹ của Uyển Nhi, dì đang kinh doanh ở Thành phố Thân Giang.” Khâu Anh chủ động đưa tay ra bắt tay với Lâm Mộc.
“Xin chào Dì Khâu!” Lâm Mộc cười bắt tay.