Tuy Lâm Mộc nghe những lời này luôn lơ mơ như chìm trong mây mù, nhưng vẫn đáp: “Đệ tử nhớ kỹ rồi.”

Rời khỏi Đạo quán Ngọa Long, Lâm Mộc về Kim Châu đón ba mẹ và em gái từ nhà họ Trần.

Những ngày tiếp theo, Lâm Mộc ở trong nhà để tu luyện.



Tuy hiệu suất hấp thu Linh khí đất trời của anh không cao, nhưng những thứ như cơ duyên và tài nguyên đâu phải muốn có là có được, khi trước nhờ có tài nguyên Hàn Băng Linh Chi mà anh nhanh chóng bước lên Linh Ý Cảnh trung kỳ đã là một chuyện vô cùng may mắn rồi.

Trong tình huống bìn thường, chỉ có thể lựa chọn tu luyện dần từng bước.

Lâm Mộc phát hiện ra, sau khi phục dùng Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan, kinh mạch được củng cố, tốc độ và hiệu suất tu luyện, hấp thu Linh khí cũng được cải thiện đáng kể.

..

Châu u.

Trong một tòa lâu đài.

“Đáng chết, Tuyết Sơn Phái vẫn không chịu nhận điện thoại của ta!” ông cụ Tôn tức giận không thôi.

Khoảng thời gian này, ông cụ đã hoàn toàn mất liên lạc với Tuyết Sơn Phái.

“Lão Gia, chỉ e không có khả năng dựa vào Tuyết Sơn Phái để tiêu diệt Lâm Mộc kia nữa rồi.” Lão quản gia đứng bên cạnh nói.

“Tuyết Sơn Phái còn không biết ngượng mà xưng danh môn phái ẩn dật số một Giang Nam, đúng là hữu danh vô thực!” ông cụ Tôn lạnh lùng nói.

Ông cụ Tôn đổi chủ đề: “Vốn dĩ tôi còn muốn dựa vào mối quan hệ trong nước để giải quyết Lâm Mộc, bây giờ xem ra chỉ có thể để ‘bọn họ’ ra tay rồi.”

Lão quản gia nói: “Lão Gia, nếu Lâm Mộc ở đất nước khác thì chuyện này đã xử lý nhẹ nhàng nhanh chóng rồi!”

Nhưng ‘bọn họ’ không cắm rễ sâu được ở Trung Quốc, hơn nữa đến Tuyết Sơn Phái còn không xử lý được nhóc Lâm Mộc kia, chẳng rõ ‘bọn họ’ có làm được không.

Ông cụ Tôn nói: “Yên tâm, tuy bọn họ không thể cắm rễ sâu vào Trung Quốc như các quốc gia khác, nhưng dựa vào năng lực, sức ảnh hưởng, các thủ đoạn phong phú cùng khả năng thâm nhập vượt quá sự tưởng tượng của ‘bọn họ’, chắc chắn sẽ khiến người ta chắc lưỡi hít hà.”

“Đi! Chúng ta đi một chuyến!” ông cụ Tôn đứng dậy ra khỏi nhà, Lão quản gia lái xe rồi hai người rời khỏi tòa lâu đài.

Sau khi lái xe hơn một giờ, một trang viên to lớn xuất hiện ở vùng hoang vu phía trước.

Có sáu tên lính gác tóc vàng, mắt xanh, vũ trang ở cửa.

Ông cụ Tôn đưa ra một tấm lệnh bài, trên đó khắc hình một Kim tự tháp và một con mắt.

“Đạo Sư.” Sáu tên lính canh vừa trông thấy lệnh bài đã nhanh chóng hành lễ và chào bằng tiếng Anh, sau đó cho ông cụ Tôn đi vào.

Xe chạy vào trang viên.

Trang viên vốn được xây dựng ở vùng hoang vu, phong cách trang trí của toàn bộ trang viên cũng tối tăm, thêm vào đó, sự yên tĩnh đến mức đáng sợ nơi đây khiến hầu hết những người đặt chân tới phải khiếp sợ.

Chiếc xe đã đậu bên ngoài tòa nhà chính của trang viên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play