Nhìn thấy Lâm Mộc, thư ký sửng sốt, người kia sao có thể xuống lầu được vậy?
An ninh ở đây rất nghiêm ngặt!
"Anh là ai? Anh vào đây bằng cách nào?" Lão Từ cũng quay đầu nhìn Lâm Mộc.
“Tự giới thiệu, tôi tên Lâm Mộc, người bắt cóc Tôn Thượng Minh là tôi.” Lâm Mộc vừa đi vừa nói.
Anh vừa nói ra những lời này, thư ký kia sửng sốt, ngay cả trong mắt Lão Từ cũng nhanh chóng lóe lên vẻ kinh ngạc.
"Bảo vệ! Bảo vệ!" sau khi hoàn hồn, thư ký nhanh chóng hét lên.
Trong tích tắc, hai nhân viên bảo vệ với súng đạn thật xông vào nhà.
“Lão Từ, tôi tự ý đến đây, bởi vì có một chuyện rất quan trọng tôi muốn bàn bạc với ông, thậm chí còn liên quan đến tương lai và danh tiếng của ông nữa đó.” Lâm Mộc nói.
Sau đó Lâm Mộc liếc mắt nhìn đám bảo vệ xông vào, nói: "Chắc Lão Từ cũng đã nghe nói tôi có chút kỹ năng, nếu muốn dùng vũ lực thì căn bản bọn họ cũng không ngăn được đâu, tôi tới đây chỉ là muốn nói chuyện với
Lão Từ mà thôi.
"
“Lâm Mộc, ngồi xuống đi.” Lão Từ đang ngồi trên sô pha vẫy vẫy tay.
Đương nhiên Lão Từ biết Lâm Mộc đã sử dụng thủ đoạn gì ở Thục Nhã Trai.
Sau khi sự việc xảy ra, ông ta đặc biệt cử người đến Thục Nhã Trai, thông qua ông chủ của Thục Nhã Trai, để tìm hiểu chuyện xảy ra lúc đó và cũng thông qua ông chủ của Thục Nhã Trai biết được diện mạo của kẻ bắt cóc.
Ông ta biết nếu dùng đến vũ lực, hai tên bảo vệ kia dù có trang bị súng ống, thì bọn họ cũng không phải là đối thủ của Lâm Mộc.
“Lão Từ, mong người của ông tránh đi một chút, tôi muốn nói chuyện riêng với ông.” Lâm Mộc nói.
“Các người đi xuống đi.” Lão Từ vẫy tay.
"Lão Từ, anh ta nguy hiểm lắm! Ông ở một mình với anh ta thì quá nguy hiểm!" Thư ký lo lắng.
“Với năng lực của cậu ta, nếu muốn làm gì tôi thì tôi đã chết rồi lâu rồi, đi đi.” Lão Từ lại vẫy tay.
Lão Từ ra vẻ ôn hòa, ít nhất ngoài mặt cũng không lộ ra vẻ sợ hãi đối với Lâm Mộc, nhìn ông ta có vẻ khá bình tĩnh.
Quyết định mà ông ta đưa ra rõ ràng cũng đã được suy tính kỹ càng, giữa việc đàm phán thương lượng và dùng vũ lực để giải quyết, ông ta đã chọn vế trước.
"Vâng."
Thư ký chỉ biết nghe lời và ra ngoài cũng với hai tên bảo vệ kia.
Trong phòng chỉ còn lại Lão Từ và Lâm Mộc.
“Lâm Mộc, chỉ cần cậu chưa giết Tôn Thượng Minh, những chuyện mấy năm nay cậu phạm phải tôi đều sẽ bỏ qua, còn nếu cậu làm lớn chuyện thì sẽ hoàn toàn tự hủy hoại bản thân.” Lão Từ bình tĩnh nói.
Lão Từ nói những lời này, rõ ràng là đang gián tiếp cảnh cáo Lâm Mộc không được công kích ông ta, nếu không hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng!