Lâm Mộc rốt cuộc cũng hiểu được tại sao sư phụ lại giao những bí kíp này cho anh sau khi đã đạt tới Linh Ý Cảnh, bởi vì chỉ có nội lực ở giai đoạn Linh Ý Cảnh phóng ra mới có thể ngưng tụ ra loại tấn công này.
Ở cảnh giới Khai Linh Cảnh đây, tuy có thể phát ra nội lực, nhưng cũng chỉ là nắm được sơ bộ, không có khả năng để ngưng tụ và học được bí kíp này.
“Cũng sắp đến giờ rồi, nên xuất phát thôi.”
Lâm Mộc nhìn bầu trời đã sáng ngoài cửa sổ, sau đó đứng dậy.
Gia đình họ Tôn và Tôn Thượng Minh nên trả giá cho những gì bọn họ đã làm trước đây!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app .
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là .vip.
Vui lòng đọc tại app để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
...!
Đã hơn mười giờ sáng.
Trên tầng hai Thục Nhã Trai.
Trong một căn phòng đầy không khí cổ điển, có sáu chủ doanh nghiệp giàu có, tất cả đều là những người giàu nhất trong danh sách những người giàu tỉnh Giang Nam.
Một người đàn ông trung niên mặc áo dài Trung Quốc và đeo dây chuyền bằng ngọc bích đang chào đón những ông chủ này, ông ta chính là ông chủ Quế của Thục Nhã Trai.
“Ông chủ Quế, chúng tôi cũng không thể nào cứ ngồi chờ không như vậy được, phải không, ông cho chúng tôi xem bảo vật nhanh lên, trước hết hãy để chúng tôi mở mang tầm mắt, tôi đã đặc biệt mời Hoàng Đạo Trường đến đây hôm nay.” Một ông chủ giàu có nói.
Ông chủ này là Mai tổng, đứng thứ tám trong danh sách những người giàu Giang Nam, đồng thời cũng là nhân vật có tiếng Giang Nam.
Phía sau Mai tổng, có thêm một đạo sĩ mặc áo bào.
Nếu Lâm Mộc ở đây, anh chỉ nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra đạo sĩ này, anh ta chính là đạo sĩ Hoàng Đạo Trường mà Lâm Mộc đã gặp lần trước khi anh ở Cốc Huyền để giúp chúa Bằng Gia thi đấu.
Lúc đó Lâm Mộc đã đánh bại anh ta, Hoàng Đạo Trường này vẫn đang đuổi theo Lâm Mộc, muốn bái Lâm Mộc làm thầy.
“Đúng vậy, ông chủ Quế, ông cứ làm thần thần bí bí, ông muốn kích thích sự tò mò của chúng tôi, phải không?” Một số ông chủ khác đang có mặt cũng lên tiếng.
Ông chủ của Thục Nhã Trai mỉm cười: "Mấy ông chủ, đại thiếu gia nhà họ Tôn còn chưa tới, khi nào cậu ấy đến tôi sẽ lấy đồ ra, tính khí của thiếu gia nhà họ Tôn mọi người cũng biết rồi đấy, nếu chúng ta không đợi, chắc chắn cậu ấy sẽ không vui, tội này tôi không gánh được, vẫn mong mấy ông chủ bỏ qua cho."
“Hừ, hiện tại đã hơn mười giờ rồi, là cậu ta không đúng giờ, tại sao có thể trách chúng ta không đợi được chứ?” Mai tổng lạnh lùng khịt mũi.
Vừa dứt lời, cửa phòng liền bị đẩy ra.
“Ai đang nói xấu sau lưng tôi thế?”
Các ông chủ vừa nhìn lên đã thấy Tôn Thượng Minh đang bước vào, vô cùng có khí chất.