“Trần Lão kêu cậu tìm tôi, nhất định không phải việc gì tốt, đúng không?” Nhãn Kính Xà nhìn Lâm Mộc.

“Trần Lão nói, anh là vua tình báo ngầm của Ninh Đô, không biết có phải chỉ là cái danh hay không?” Lâm Mộc nhìn anh ta.

"Ồ?Cậu đang nghi ngờ khả năng chuyên môn của tôi sao? Nếu không phải do Trần Lão giới thiệu, mà cậu dám đặt câu hỏi về khả năng của tôi ngay khi chúng ta vừa gặp nhau, thì cậu sẽ bị ném ra khỏi quán bar Sa ngã ngay lập tức." Nhãn Kính Xà vừa nói vừa châm thuốc.



“Nếu anh rất tự tin vào năng lực của mình thì hãy nói cho tôi biết, tôi có xuất thân và lai lịch như thế nào.” Lâm Mộc dựa vào ghế sô pha.

"Cậu vừa rồi nói tên cậu là Lâm Mộc đúng không? Là người nổi tiếng ở Ninh Đô thì tôi đều biết, nhưng tôi chưa từng nghe qua tên của cậu, vậy thì cậu không phải là người Ninh Đô, cậu là do Trần Lão giới thiệu tới, vậy thì rất có thể cậu là người Kim Châu ta."

Nhãn Kính Xà nói xong, lấy điện thoại ra, đứng dậy rời khỏi phòng.

Sau một lúc, Nhãn Kính Xà trở lại phòng.

“Mười phút nữa, thông tin của cậu sẽ bày ra ở trước mắt tôi.” Nhãn Kính Xà tự tin ngồi đối diện với Lâm Mộc.

Nhãn Kính Xà vừa dứt lời, một nữ phục vụ bưng rượu đi vào, khui rượu và rót một ly cho Lâm Mộc và Nhãn Kính Xà.

“Ra ngoài đi.” Nhãn Kính Xà xua tay.

“Vâng, anh Xà.” Nữ phục vụ đi ra khỏi văn phòng.

“Chai rượu Hennessy này, coi như tôi mời.” Nhãn Kính Xà làm động tác mời.

“Cảm ơn.” Lâm Mộc cầm ly rượu lên nhấp một ngụm.

Tám phút sau, điện thoại của Nhãn Kính Xà nhận được một tin nhắn văn bản.

Đọc xong tin nhắn, Nhãn Kính Xà ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc và nở nụ cười: "Lâm Mộc, cậu đã thành lập tập đoàn Thiên Mộc ở Kim Châu, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, tập đoàn Thiên Mộc đã đạt đến đỉnh cao trong giới kinh doanh của Kim Châu, không nghĩ đến cậu còn trẻ vậy mà lại có khả năng này.”

"Xem ra khả năng tình báo của anh thật sự rất tốt, chỉ cần tám phút là đã điều tra ra được.” Lâm Mộc vừa uống rượu vừa nói.

“Tôi nghĩ cậu có thể làm nên thành tựu như vậy trong giới kinh doanh ở Kim Châu, hẳn là không thể thiếu được sự trợ giúp của Trần Lão?”

Nhãn Kính Xà tiếp tục: “Điều duy nhất khiến tôi nghi ngờ chính là năm năm trước gia tộc họ Lâm của cậu đã đi đến bước đường cùng, làm sao cậu lại có được sự trợ giúp của Trần Lão? Tôi rất tò mò, nhưng tôi đoán cậu sẽ không nói cho tôi biết nguyên nhân.



Lâm Mộc cười cười, không trả lời.

Nghe đến đây, Lâm Mộc đã hiểu rằng anh ta không thể tìm hiểu ra chuyện gì đã xảy ra trong năm năm anh rời khỏi Kim Châu.

Anh cũng không có gì ngạc nhiên khi anh ta không phát hiện ra thực lực thật của mình, dù sao cũng không có nhiều người biết thân phận tu luyện của anh.

Ngay cả cha mẹ của Lâm Mộc cũng không biết anh làm thế nào để Trần Lão chịu giúp anh, đên mãi sau này Lâm Mộc thể hiện sức mạnh của mình với cha thì cha anh mới biết.

"Lâm Mộc, tôi đã chứng minh được năng lực của mình.

Nói cho tôi biết, tại sao anh đến Ninh Đô tìm tôi?" Nhãn Kính Xà hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play