Đối diện tòa nhà trung tâm thương mại.
"Lần này, tao không nghĩ rằng mày sẽ không chết!"
Người đàn ông đội mũ lưỡi trai, thông qua ống ngắm của súng bắn tỉa, quan sát chiếc xe cũ do Lâm Mộc lái.
Lần trước chỉ bắn Lâm Mộc có một phát anh ta đã rút lui.
Vì quá tự tin nên Lâm Mộc vẫn chưa chết!
Anh ta vẫn chưa đoán ra được lần trước Lâm Mộc đã sống sót như thế nào, chẳng lẽ là do anh ta bỏ sót điều gì sao? Đúng rồi, lúc đó anh ta nhìn thấy Lâm Mộc ngã xuống thì liền chạy đi.
Lần này, anh ta muốn xác nhận rõ ràng, muốn mang xác Lâm Mộc trở về!
Khi anh ta nhìn vào trong xe qua ống ngắm bắn của súng bắn tỉa.
Con ngươi anh ta co giật dữ dội.
Bởi vì anh ta phát hiện Lâm Mộc đang ngồi trong xe qua ống ngắm bắn của súng bắn tỉa, anh đang nhìn chằm chằm vào anh ta! Giống như Tử thần!
Giây tiếp theo.
Anh ta trông thấy Lâm Mộc kéo cửa xe, lao thẳng về phía anh ta.
“Sao có thể như vậy, sao anh ta có thể bình yên vô sự?” Tên sát thủ kinh hãi.
Anh ta đã thực hiện rất nhiều nhiệm vụ bắn tỉa, nhưng chưa một lần thất bại.
Anh ta quá ư là tự tin vào năng lực của mình!
Nhìn thấy Lâm Mộc đang lao về phía tòa nhà này, tên sát thủ không hề có ý định chạy trốn, hắn nhanh chóng lấy ra một khẩu súng lục, lắp ống giảm thanh, dựa vào cột tường bên cạnh làm công sự che chắn, ánh mắt rơi vào cánh cửa tầng thượng.
Là một sát thủ dày dạn kinh nghiệm, anh ta hiểu rõ, một khi đã nã súng vào mục tiêu, dẫu thành công hay thất bại, cũng phải lập tức rút lui.
Nhưng lần này anh ta không tuân theo nguyên tắc đó.
“Hôm nay tao phải mang xác mày về để hoàn thành nhiệm vụ, tao tuyệt không cho phép sự nghiệp của tao lưu lại bất cứ vết nhơ nào!” Tên sát thủ tập trung cao độ.
Chỉ cần Lâm Mộc xuất hiện ở cửa, anh ta sẽ bắn loạn lên để lấy mạng anh.
Chỉ một nhoáng Lâm Mộc đã xuất hiện ở cửa tầng thượng.
Tên sát thủ không chút chần chừ do dự, nhanh chóng nổ súng về phía Lâm Mộc.
Bằng bằng bằng!
Khẩu súng lục giảm thanh phát ra âm thanh giòn như gỗ.
6 viên đạn được nhất loạt phóng ra trong tích tắc!
Lâm Mộc lưu chuyện nội lực rồi giơ tay lên, một luồng khí tức mạnh mẽ bao lấy sáu viên đạn rồi tạo thành một khối lơ lửng trước người Lâm Mộc.
“Cái gì?” Tên sát thủ mặt xám như tro, trợn trừng hai mắt vì không tin vào những gì đang xảy ra.
Năng lực gì thế này? Tên nhóc trước mặt anh ta là người hay quỷ?
Giây phút này anh ta chợt hiểu ra, tại sao đám sát thủ bắn tỉa lại không thể lấy mạng Lâm Mộc sau hai lần ám sát.