Chỉ thấy Hội trưởng Lưu lại đẩy Hâm Tổng ra như Bằng Gia ban nãy, sau đó bước tới trước mặt Lâm Mộc.
“Lâm thiếu gia, cậu đến sớm thật đấy!” Hội trưởng Lưu tươi cười duỗi tay về phía Lâm Mộc.
“Hội trưởng Lưu, đi đường có vất vả không! Lâm Mộc bắt tay với Hội trưởng Lưu.”
Cảnh tượng này quá kinh thiên động địa nha!
Cảnh tượng này khiến những người ở đây chấn động lần nữa!
Đó là ngôi sao sáng được người người kính trọng trong giới kinh doanh Kim Châu đấy, vậy mà ông ấy lại đẩy Hâm Tổng ra, chủ động lên chào hỏi Lâm Mộc ư?
Rốt cuộc là tình huống gì thế này! Chuyện gì thế này!
Trong lòng mọi người lại nổi lên sóng to gió lớn.
“Sao có thể như vậy! Sao có thể như vậy...” Hâm Tổng thấy một màn này thì liên tiếp lùi về sau như chịu phải cú sốc trầm trọng lắm.
Đến Hội trưởng Lưu còn phải đến chào hỏi Lâm Mộc, tại sao lại như vậy! Không đúng!
Ông ta đang trông chờ Hội trưởng Lưu đứng ra nói lời công đạo cho mình cơ mà!
Thẩm Tư Tư ở đằng xa đứng sững như trời trồng, cô ta chỉ nghe một tiếng ầm trong đầu, tất cả hiểu biết của cô ta về Lâm Mộc sụp đổ tan tành trong phút chốc!
Rốt cuộc Lâm Mộc làm được những điều này bằng cách nào...!
Đến Lâm Đại Sơn cũng chấn động tới cùng cực.
Dù năm xưa Lâm Đại Sơn ông huy hoàng thì gặp Hội trưởng Lưu vẫn phải lấy tư thế của tiểu bối mà đối đãi với ông ta, coi ông ta như khách quý!
Con trai Lâm Mộc của ông chỉ là tiểu bối trẻ tuổi mà có thể khiến Hội trưởng Lưu khách sáo như vậy? Có thể biết được Lâm Đại Sơn kinh ngạc như thế nào trước cảnh tượng hôm nay.
Kết hợp với hành động và lời nói khi trước của Bằng Gia, Lâm Đại Sơn chợt bừng tỉnh ngộ, Lâm Mộc thường nói với ông, muốn nhà họ Lâm huy hoàng trở lại, muốn làm nên chuyện lớn...!hình như, hình như không phải ba hoa khoác lác.
Con trai ông bỗng chốc nổi tiếng rồi!
Lâm Mộc nói: “Đúng rồi Hội trưởng Lưu, hồi nãy tôi đấm một quyền vào mặt Hâm Tổng, ông ta nói muốn tìm ông làm chủ chuyện này, ông cho ông ta cách giải quyết công bằng đi.”
“Được!” Hội trưởng Lưu cười đáp.
Sau đó, Hội trưởng Lưu quay đầu nhìn Hâm Tổng, mặt lập tức sa sầm.
“Hâm Khôi, ông thật can đảm, ông biết cậu Lâm đây là ai không?” Hội trưởng Lưu nghiêm mặt khiển trách.
Trước những lời quở trách đó, Hâm tổng hoàn toàn hoảng loạn.
"Hội trưởng Lưu, thứ lỗi vì sự thiếu hiểu biết của tôi, cậu ấy là con trai của Lâm Đại Sơn, rõ ràng là...!Rõ ràng là một thiếu gia nghèo túng!"
Ông ta thật sự không đoán ra được, Lâm Mộc có thể có thân phận đặc biệt gì?
Hơn nữa, dựa theo hiểu biết của ông ta về Lâm Mộc nhiều năm trước, Lâm Mộc là một công tử nhà giàu vô dụng, không có năng lực hay tham vọng!
"Hâm Khôi, hiện tại tôi rất muốn đánh cho ông một trận! Ông có biết cậu Lâm là ai không? Cậu ấy..."
Hội trưởng Lưu như đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, liền nuốt lại những lời đang định nói.