Ý của sư phụ rất đơn giản, cấp bậc Tử Huyền Thiết không đủ, thế nên không có cách nào khiến thanh đao này quay về đúng cấp bậc mà nó từng có.  

Dù sao thì Tử Huyền Thiết vốn chỉ là một tài liệu quan trọng để ren vũ khí Thiên Giai.  

Bị cấp bậc của Tử Huyền Thiết giới hạn, thế nên không cách nào khôi phục được cấp bậc vốn có của thanh đao này.  



“Thiên Giai thượng phẩm? Vậy đã là tốt lắm rồi.” Lâm Mộc vừa cười vừa nói.  

Đang sử dụng vũ khí Địa Giai trung phẩm, lập tức nhảy vọt lên thành Thiên Giai thượng phẩm, điều này đủ để khiến thực lực của Lâm Mộc tăng lên một mảng lớn.  



Hiện giờ nếu lại luận bàn với Phó minh chủ Hồ, Lâm Mộc cũng có lực để đánh một trận.  

Làm người phải biết đủ.  

Vũ khí Thiên Giai thượng phẩm căn bản không xuất hiện trong kênh mua sắm của Liên minh.  

“Lâm Mộc, đặt cho nó một cái tên đi.” Sư phụ nói.  

Lâm Mộc cúi đầu nhìn thanh đao trong tay, “Vậy gọi là Lạc Thần Đao đi.”  

Cây đao này lấy được ở Lạc Thần Cốc, cho nên Lâm Mộc lấy đó làm tên luôn.  

Lâm Mộc thu bảo đao vào trong nhẫn trữ vậy, sau đó ngẩng đầu nói với sư phụ: “Sư phụ, con và sư huynh Thẩm Trạch Thiên sắp tới sẽ ra biển tìm kiếm và săn giết Thể biến dị cấp A.”  

“Hai đứa các con đsung thật là gan dạ. Đi đi, muốn trở thành cường giả tất phải tắm qua máu và lửa. Chẳng qua nhớ phải cẩn thận một chút, đừng mù quáng thâm nhập vào biển lớn.” Sư phụ căn dặn.  

“Chúng con đã rõ.”  

Thẩm Trạch Thiên và Lâm Mộc đồng thanh trả lời.  

Sau khi chào tạm biệt sư phụ, hai người vội vã rời khỏi đạo quán, lên xe xuất phát đi về phía biển lớn.  

Cân nhắc về vấn đề an toàn, không có một phố an toàn nào xây dựng ở vùng ven biển cả.  

Thế nên hai người chỉ có thể tự lái xe ra biển.  

Trạm dừng đầu tiên trong kế hoạch chính là duyên hải thành phố Thaan Giang.  

Sau hai ngày ngồi trên xe, hai người rốt cuộc nhìn thấy bóng dáng thành phố Thân Giang.  

Thành phố Thân Giang vốn phồn vinh rực rỡ nay lại vắng tanh không một bóng người.  

Trên con đường ra khỏi thành phố còn lưu lại một đống lớn xe hơi.  

Một thành phố vốn vô cùng náo nhiệt nay lại im lìm như một toàn thành chết.  

Lái xe trên trục đường chính trong thành phố khiến cho người ta có cảm giác như đang tiến vào một thước phim kinh dị vậy.  

Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên thân là tu sĩ Kết Đan Cảnh, thế nên cũng không đến nỗi bị cảnh tượng này dọa sợ.  

Chẳng qua Lâm Mộc nhị không được mà cảm thán: “Không nghĩ tới một đô thị quốc tế vô cùng phồn hoa hiện giờ lại biến thành nơi hoang vắng không một bóng người như này.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play