Lại va chạm thêm một lần nữa, lưỡi đao Thất Tinh Đao trực tiếp gãy đôi.
“Vũ khí gãy mất rồi?”
“Ha ha, Lâm nghị trưởng, thật ngại quá!”
Vương chưởng môn thấy tình cảnh này thì lập tức vui vẻ cười ha hả.
Đang đánh nhau kịch liệt như vậy thì vũ khí lại bị gãy, đây không phải là tạo cơ hội cho ông ta phản công hay sao?
Như vậy, ông ta chẳng những sẽ không thua mất Tử Huyền Thiết mà ngược lại còn có thể ăn không được của Lâm Mộc năm trăm ngàn Liên minh tệ!
Vương chưởng môn vừa cười to vừa nhanh chóng vung trường đao công kích về phía Lâm Mộc.
Đám đệ tử dưới đài nhìn thấy biến cố này cũng trở nên vô cùng hưng phấn.
Bọn họ đương nhiên hy vọng chưởng môn nhà mình có thể chiến thắng Lâm Mộc.
Lâm Mộc nhanh chóng huy động nửa thanh đao còn sót lại trên tay để đỡ đòn.
Keng!
Do chiến đao chỉ còn nửa đoạn nên ảnh hưởng rất lớn tới đao pháp của Lâm Mộc, khiến cho anh bị xung kích đẩy lùi về phía sau.
“Tới lượt tôi rồi! Tới đây!”
Vương chưởng môn vô cùng hưng phấn huy động chiến đao trong tay, hết đao này đến đao khác bổ về phía Lâm Mộc.
Vừa va chạm vài lần, nửa đoạn chuôi đao còn sót lại cũng trực tiếp vỡ vụn.
Điều này khiến cho Lâm Mộc hoàn toàn lâm vào cảnh tay không tấc sắt.
“Lâm nghị trưởng, vũ khí của cậu đã gãy, vậy thì mau kết thúc lần luận bàn này thôi.”
“Trước khi kết thúc tôi sẽ cho cậu chiêm ngưỡng uy lực thực sự của tôi.”
“Kim Sư Trảm!”
Trên chiến đao chợt lóe lên ánh sáng vàng, Vương chưởng môn huơ đao bổ về phía Lâm Mộc, kim quang chói lọi trong thanh đao cũng theo đó tuôn trào mãnh liệt.
Vù!
Chiến đao dường như hóa thành một con sư tử khổng lồ đang rống giận, nó gầm lên một tiếng rung trời, sau đó dùng uy thé mãnh liệt nhào về phía Lâm Mộc.
“Không có vũ khí, tôi vẫn có thể đánh bại
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT