So với cốt truyện nguyên bản, cốt truyện hiện tại có thể nói là hoàn toàn thay đổi, không chỉ vận mệnh của Đặng Đình Đình bị Không Thanh bất tri bất giác mà thay đổi, chịu ảnh hưởng lớn nhất, vẫn là con cưng Thiên Đạo, chính là thụ chính Thẩm Gia Kỳ.
Đã không có Không Thanh làm vật so sánh cũng chẳng làm đá kê chân, Thẩm Gia Kỳ mỗi ngày trôi qua ở Thẩm gia càng ngày càng không tốt, đương nhiên, Đoạn Mạn Nhu cùng anh em Thẩm Gia Dự và Thẩm Gia Di vẫn trước sau như một che chở Thẩm Gia Kỳ, nhưng Thẩm Gia Kỳ nhạy bén cảm giác được, thái độ Thẩm Quốc Hào đối với mình có thay đổi vi diệu, điều này làm Thẩm Gia Kỳ không dễ chịu trong lòng.
Ba năm cao trung, thành tích Thẩm Gia Kỳ vẫn ưu tú như cũ, nhân duyên rất tốt, nhưng có viên ngọc học thần Thẩm Không Thanh này chắn phía trước, học bá phổ phổ thông thông như Thẩm Gia Kỳ liền không đủ nhìn.
Tuy rằng Thẩm Không Thanh chỉ ở Nhất Trung học chưa đến một năm đã đi du học Hoa Kỳ, nhưng vì tính đặc thù cùng tính truyền kì của Thẩm Không Thanh, mặc dù Thẩm Không Thanh không học ở Nhất Trung, Nhất Trung vẫn như cũ lưu truyền truyền thuyết của Thẩm Không Thanh.
Toàn bộ ba năm cao trung, Thẩm Gia Kỳ luôn sống dưới cái bóng của Thẩm Không Thanh, các bạn học xung quanh điên cuồng đánh rắm cầu vòng cho Thẩm Không Thanh, khen Thẩm Không Thanh đầu óc thông minh, lớn lên còn đẹp trai, trong lòng Thẩm Gia Kỳ thực hụt hẫng, nhưng lại không có cách nào phản bác, chỉ có thể xấu hổ mà không mất lễ phép mỉm cười.
Thẩm Gia Kỳ thật ra muốn giống như Thẩm Không Thanh, làm vẻ vang trường học, làm vẻ vang nước nhà, làm Thẩm Quốc Hào phải lau mắt mà nhìn hắn, nhưng chỗ châm chọc chính là, mặc kệ Thẩm Gia Kỳ có nỗ lực thế nào, hắn đều không thể đạt được độ cao như Thẩm Không Thanh.
Ngay từ đầu, Thẩm Gia Kỳ còn học giống Thẩm Không Thanh, báo danh thi đấu Olympic Toán trung học cả nước, hắn nỗ lực làm đề, thậm chí còn trộm tham gia lớp bổ túc, kết quả lúc có thành tích, phổ phổ thông thông, không thể tính là ưu tú, càng đừng nói thành công vào được tỉnh đội, được tư cách tham gia Đông Lệnh Doanh.
Lần tốn công vô ích này đả kích rất lớn niềm tin của Thẩm Gia Kỳ, Thẩm Gia Kỳ rốt cuộc hậu tri hậu giác mà ý thức được, trên phương diện học tập này hắn không có cách nào đánh bại Thẩm Không Thanh.
Nếu Thẩm Không Thanh biết Thẩm Gia Kỳ uể oải, nhất định sẽ nói cho hắn biết, chuyện này không thể trách hắn, ai biểu Thiên Đạo chỉ giao cho thụ chính là hắn thuộc tính đoàn sủng vạn nhân mê mà không giao chỉ số thông minh cao cho hắn đâu.
Không Thanh đó chính là trộm tự mình phát huy, nếu là nguyên chủ, chẳng sợ cậu ta tiếp tục nỗ lực học tập, dùng hết toàn lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể trở thành một học bá, cũng chính là trình độ không phân cao thấp với Thẩm Gia Kỳ, đến lúc đó, dưới ảnh hưởng vô thanh vô tức của Thiên Đạo, Thẩm Gia Kỳ vẫn như cũ có thể ỷ vào hào quang vai chính mà đánh bại nguyên chủ, thậm chí là chèn ép nguyên chủ đến đường cùng mạt lộ.
Hiện tại quay đầu lại nhìn, Không Thanh năm đó lựa chọn rời khỏi Thẩm gia quả thực là quyết định chính xác, bằng không, ở dưới cùng một mái hiên với vai chính thụ, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, thật đúng là không biết hào quang vai chính Thiên Đạo giao cho Thẩm Gia Kỳ có bất tri bất giác mà ảnh hưởng tới Thẩm Không Thanh hay không.
Phải biết rằng, hào quang vai chính cũng không phải nhất thành bất biến(*), có thể dần dần tăng cường, cũng có thể dần dần suy yếu.
Hành động của Không Thanh, chính là làm suy yếu ảnh hưởng của hào quang vai chính của Thẩm Gia Kỳ đối với mình.
Nguyên chủ nhiều lần bị vả mặt trước Thẩm Gia Kỳ, chưa chắc không phải vì chịu ảnh hưởng của hào quang vai chính, trong lúc không biết rõ ràng ảnh hưởng bởi hào quang vai chính của Thẩm Gia Kỳ có bao nhiêu mạnh mẽ, Không Thanh lựa chọn kéo dài khoảng cách vật lý với Thẩm Gia Kỳ, tận lực không tiếp xúc với Thẩm Gia Kỳ, không chỉ có ảnh hướng lớn nhỏ của hào quang vai chính đối với mình, còn để Thẩm Gia Kỳ tự loạn trận tuyến đầu tiên, dần dần lệch ra khỏi quỹ đạo người tốt chiến thắng nhân sinh mà Thiên Đạo mở đường cho vai chính.
Đương nhiên, Thẩm Gia Kỳ lúc này còn không biết chính mình đã đánh mất cái gì, bởi vì Không Thanh kích thích quá lớn đối với hắn, trong lòng hắn vẫn luôn nghẹn một cổ khí, càng thêm khát vọng trở nên nổi bật, danh lợi đều có, tựa hồ chỉ có như vậy, mới có thể vả mặt Không Thanh một cái vang dội, đem nhưng khuất nhục trước kia Thẩm Không Thanh mang lại, trả lại Không Thanh đầy đủ.
Vì đạt được mục tiêu, Thẩm Gia Kỳ làm trái ước định cùng đi học viện thương tài chính thủ đô với Tiêu Hồng Triết, ngược lại làm gia khảo hạch, cuối cùng nhờ vào điều kiện vẻ ngoài tốt cùng thành tích ưu dị, đậu vào học viện điện ảnh thủ đô.
Bởi vì việc này, Tiêu Hồng Triết biệt nữu náo loạn với Thẩm Gia Kỳ, bởi vì Thẩm Gia Kỳ cho dù là tham gia khảo hạch tài nghệ hay ghi danh học viện điện ảnh thủ đô đều là gạt Tiêu Hồng Triết mà trộm làm, lúc chờ thư trúng tuyển gửi tới, Thẩm Gia Kỳ mới căng da đầu, ngượng ngùng xoắn xít mà nói tin này cho Tiêu Hồng Triết.
Tâm thái Tiêu Hồng Triết nhất thời đông cứng, không chỉ có cảm giác mình bị phản bội, hắn còn cảm thấy Thẩm Gia Kỳ không tin tưởng mình, vốn dĩ hắn đang muốn đi thông báo với Thẩm Gia Kỳ hắn nản lòng thoái chí, một mình một người đi học đại học.
Tiêu Hồng Triết tuy rằng không trực tiếp tuyên bố quyết liệt với Thẩm Gia Kỳ, nhưng cũng cố ý xa cách Thẩm Gia Kỳ, mặc dù hai người đều học đại học cùng một thành phố, hai trường cách nhau cũng không xa, nhưng Tiêu Hồng Triết đến giờ vẫn chưa chủ động đi tìm Thẩm Gia Kỳ, thậm chí, Thẩm Gia Kỳ chủ động gọi điện cho Tiêu Hồng Triết, hẹn hắn cùng nhau ăn cơm, Tiêu Hồng Triết cũng tìm cớ từ chối.
Năm lần bảy lượt, trong lòng Thẩm Gia Kỳ cũng không dễ chịu.
Những năm gần đây, lúc chính mình lương tâm khổ sở, lúc tụt cảm xúc, đều là Tiêu Hồng Triết ở bên người an ủi mình, cổ vũ mình, Thẩm Gia Kỳ không rõ, bọn họ từ người quen thuộc nhất bỗng nhiên tới nông nỗi thành người xa lạ.
Trải qua gần một năm rối rắm, Thẩm Gia Kỳ rốt cuộc hạ quyết tâm, chủ động đi bước đầu tiên, chạy đến trường Tiêu Hồng Triết, tìm người, lớn mật thông báo.
Tiêu Hồng Triết vừa mừng vừa sợ, hốt hoảng mà đồng ý kết giao.
Hai người lại hòa hảo như lúc ban đầu, lại bắt đầu quang minh chính đại mà nói chuyện yêu đương.
Có lẽ Thẩm Gia Kỳ và Tiêu Hồng Triết thật sự là duyên trời tác hợp, đoạn cảm tình của hai người không chỉ không nhận phản đối của người nhà Tiêu Hồng Triết, ngay cả Đoạn Mạn Nhu cùng hai anh em Thẩm Gia Dự Thẩm Gia Di cũng chân thành tha thiết chúc phúc cho hai người.
Bởi vì Tiêu Hồng Triết cùng Thẩm Gia Kỳ xem như thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau từ nhỏ, Đoạn Mạn Nhu thực dễ dàng xem Tiêu Hồng Triết là một nửa đứa con của mình, sau khi biết được hai người ở bên nhau, chỉ thấm thía mà dặn dò Tiêu Hồng Triết vài câu, để hắn chiếu cố Thẩm Gia Kỳ cho tốt, liền không can thiệp vào cảm tình của hai người.
Thẩm Gia Dự cùng Thẩm Gia Di càng trực tiếp hơn, bởi vì Thẩm Gia Kỳ thích Tiêu Hồng Triết, yêu ai yêu cả yêu cả đường đi lối về, bọn họ cũng xem Tiêu Hồng Triết như người nhà chân chính, Tiêu Hồng Triết thậm chí có thể tự do ra vào Thẩm gia, đến lại đi cứ như nhà mình.
Nhìn đến vợ con đối đãi nhiệt tình với Tiêu Hồng Triết, lại liên tưởng bọn họ đối xử lạnh nhạt với Thẩm Không Thanh, Thẩm Quốc Hào vốn dĩ đã canh cánh trong lòng chuyện Thẩm Không Thanh như thế nào cũng không chịu về Thẩm gia, Thẩm Quốc Hào càng bất mãn với Thẩm Gia Kỳ, nhưng bất mãn thì bất mãn, Thẩm Quốc Hào đã sớm nản lòng với vợ con cũng không nhiều lời, chỉ lấy cớ bận rộn công vụ, giảm bớt số lần về nhà.
Đoạn Mạn Nhu cũng vậy, anh em Thẩm Gia Dự Thẩm Gia Di cũng vậy, đều không chú ý tới thay đổi của Thẩm Quốc Hào, lúc này bọn họ đang cùng với Tiêu Hồng Triết, nghiêm túc tận tâm tận lực mà thay Thẩm Gia Kỳ quy hoạch sự nghiệp diễn nghệ.
Khi đó, Thẩm Gia Kỳ vừa mới học năm hai, vừa vặn gặp gỡ một đạo diễn mới mang theo một tổ mới thành lập tới học viện điện ảnh chọn diễn viên, bời vì hình tượng và khí chất của Thẩm Gia Kỳ, cực kì nhiệt tình mà mời Thẩm Gia Kỳ diễn phim truyền hình của anh, cung cấp vai nam hai.
Đối mạt với cơ hội tốt từ trên trời rơi xuống này, Thẩm Gia Kỳ thập phần động tâm, hắn nhìn kịch bản, suất diễn của nam hai cũng không ít hơn so với nam một, hơn nữa khắc họa nhân vật rất khá, nếu diễn tốt, có thể thu hút fan dễ dàng.
Nhưng đương nhiên thời điểm Thẩm Gia Kỳ nói chuyện này cho Tiêu Hồng Triết, lại bị Tiêu Hồng Triết mãnh liệt phản đối.
Tiêu Hồng Triết học quản lí tài chính, đối mặt với Thẩm Gia Kỳ bức thiết muốn trở nên nổi bật, danh lợi đều thu, hắn cực kì thấm thía mà nói cho Thẩm Gia Kỳ, việc chính của học sinh là nỗ lực học tập, trước tiên phải có cơ sở vững chắc ở trường học, chờ sau khi tốt nghiệp lại suy xét đến chuyện xuất đạo, cũng không muộn.
Lại nói tiếp, đạo diễn mời Thẩm Gia Kỳ tham gia diễn nam hai vẫn là một người mới, có kịch bản tốt, cũng không nhất định có thể quay ra một phim truyền hình tốt. Bởi vì, không thể nào xác định được, không ai biết được rơi từ trên trời xuống rốt cuộc là bánh có nhân hay là quả táo độc, Thẩm Gia Kỳ vì nó mà chậm trễ việc học, chẳng qua cũng chỉ là cái trước mắt, cũng quá không sáng suốt, cho nên hắn cũng không ủng hộ Thẩm Gia Kỳ.
Đoạn Mạn Nhu cùng hai anh em Thẩm Gia Dự Thẩm Gia Di cũng cảm thấy Tiêu Hồng Triết nói rất có đạo lí, lôi kéo khuyên nhủ Thẩm Gia Kỳ rất nhiều lần, dặn dò hắn làm đâu chắc đấy, không cần chỉ vì cái trước mắt.
Thẩm Gia Kỳ tuy rằng gấp không chờ nổi mà muốn thành danh, nhưng ái thân hòa nhân mọi người đều không ủng hộ quyết định của mình, hắn nghiêm túc nghĩ nghĩ, vẫn là từ bỏ.
Đạo diễn mới đặc biệt tiếc nuối, nhưng anh cũng không phải không có Thẩm Gia Kỳ là không được, tiếc nuối qua đi, lại quay đầu đi phỏng vấn mấy diễn viên mới khác, dù sao học viện điện ảnh thiếu gì chứ đâu thiếu diễn viên mới, bỏ lỡ Thẩm Gia Kỳ, cũng có thể tìm ra diễn viên mới không thua kém.
Thẩm Gia Kỳ tiếp tục ở trường học tập, bởi vì thành tích ưu dị cùng ảnh hưởng của hào quang vai chính, đặc biệt được bạn bè yêu thích.
Lúc Thẩm Gia Kỳ cho rằng chính mình có thể yên tĩnh dụng tâm học tập, cuối cùng lấy thành tích ưu dị mà tốt nghiệp, ký hợp đồng với công ty giải trí, thuận lợi xuất đạo, gom vô số fan, thời điểm doanh lợi kiêm thu, một tin dữ truyền đến, Thẩm Gia Kỳ đông cứng.
Bộ phim truyền hình Thẩm Gia Kỳ cự tuyệt diễn kia hot.
Không phải hot nhẹ, mà là siêu hot, hot rần rần, không chỉ có nam nữ chính đã từng vô danh lần lượt hot lên, nhân khí tăng vụt, ngay cả diễn viên mới đóng vai nam hai cũng một đêm thành danh, gom fan vô số.
Lúc này Thẩm Gia Kỳ đang học năm 3, đã gần tốt nghiệp, biết được tin tức này, trong lòng Thẩm Gia Kỳ thật sự là trăm mối cảm xúc ngổn ngang, ngũ vị tạp trần.
Hối hận, ghen ghét, oán hận đều đủ cả.
Nếu sớm biết bộ phim này sẽ hot như vậy, Thẩm Gia Kỳ tuyệt đối sẽ không từ chối diễn, đáng tiếc trên đời không bán thuốc hối hận, bằng không Thẩm Gia Kỳ sẽ nghĩ cách uống một viên.
Trừ việc này ra, Thẩm Gia Kỳ còn cực kì ghen ghét nam diễn viên mới thay hắn đóng vai nam hai, cảm thấy đối phương chẳng qua là vận khí tốt mới có thể thành công đoạt được vai diễn của mình, thậm chí, Thẩm Gia Kỳ còn oán cả Tiêu Hồng Triết, cho rằng bởi vì Tiêu Hồng Triết ngăn trở, mình mới không đi diễn vai diễn cực hot này, xét đến cùng, chính là Tiêu Hồng Triết phá hủy đi con đường thanh danh của mình, liên quan, đối với Đoạn Mạn Nhu cùng hai anh em Thẩm Gia Dự và Thẩm Gia Di cũng sinh ra một tia oán hận.
Thật ra, Thẩm Gia Kỳ làm sao không biết chính mình đang giận chó đánh mèo, nhưng hắn nghẹn một hơi trong lòng, không tìm được chỗ phát tiết, phỏng chừng hắn có thể nghẹn đến chết.
Sau khi tốt nghiệp, Thẩm Gia Kỳ gấp không đợi nổi mà một đầu chui vào giới giải trí, nhưng chờ sau khi hắn chân chính tiếp xúc vào cái vòng này mới phát hiện, kịch bản tốt khả ngộ bất khả cầu, suốt một năm, Thẩm Gia Kỳ không còn gặp được kịch bản hợp ý nữa.
Trong lúc Thẩm Gia Kỳ đang cho rằng mình sẽ tiếp tục phí một đoạn thời gian, hắn biết được chương trình tuyển tú này sắp thu, tuy rằng làm minh tinh thần tượng với mục tiêu diễn viên mình đã lập ra từ trước có chênh lệch, nhưng tóm lại đều là minh tinh, Thẩm Gia Kỳ nghĩ thông suốt, không thể lại vụt mất cơ hội tốt.
Lúc này đây, Thẩm Gia Kỳ không màng Tiêu Hồng Triết phản đối, khăng khăng muốn báo danh tham gia.
Tiêu Hồng Triết nói cho Thẩm Gia Kỳ, nói hắn chờ một chút, Tiêu gia và Thẩm gia cũng không thiếu tiền, có thể tài trợ đạo diễn cùng đoàn phim, đổi lấy cho Thẩm Gia Kỳ một cơ hội lấy được vai diễn, từ vai phụ đi lên, tôi luyện kỹ thuật diễn, đi bước nào chắc bước đấy, nếu tốt mấy năm là có thể diễn vai chính, danh lợi kiêm thu.
Đáng tiếc, Tiêu Hồng Triết tuy đã lên kế hoạch tốt sự nghiệp diễn nghệ của Thẩm Gia Kỳ, nhưng thành danh đến quá chậm, Thẩm Gia Kỳ không muốn tiếp tục chờ, cho nên được ăn cả ngã về không mà lựa chọn tham gia tống nghệ tuyển chọn đã hot gần hai năm.
Tham gia tiết mục tuyển tú này, chính là lối tắt mà Thẩm Gia Kỳ lựa chọn cho mình.
||||| Truyện đề cử:
Tuyệt Phẩm Thiên Y |||||
______________________________
(*) Nhất thành bất biến: Đã hình thành rồi thì giữ nguyên, không thay đổi, không đổi mới.