Editor: ROSALINE

Beta: ROSALINE

Snape rốt cuộc biết vì sao ở cửa tiệm đũa phép dự cảm không rõ, dự cảm không rõ đó là cái gì!

Snape nheo mắt lại.

Lucius nhướng mày, cười như không.

Harry ngây dại, Draco đau khổ che mắt.

Hai mắt của Anlier mở thật to một lúc lâu, "Khụ Khụ Khụ " "Ôi..." Ollivander từ trong đống hộp đũa phép bò ra!

"A! Harry! Cậucó hay không làm sao?" Anlier kinh hãi, vội vàng chạy đến trước mặt Harry, "Phanh" "A..." Đụng phải Ollivander mới vừa đứng dậy.

Ollivander lại nằm xuống đống hộp!

Snape đen mặt! Gót chân sau của Merlin! Y không nên đối với người kia có một chút lòng tốt! Người kia rõ ràng là một tên ngu ngốc!! Chết tiệt! Y không nên thấy tên kia lớn lên nhìn được! Ăn mặc tuấn tú lịch sự!

Dumbledore chết tiệt! Cư nhiên đem Harry giao cho đám người kia chiếu cố!

Lily a! Tớ thà rằng thằng bé là một Quỷ Khổng Lồ nhỏ! Snape đau buồn không thôi.

Biểu tình bình tĩnh của Lucius cũng sắp không nhịn được.

"Nga..." Anlier thấy Harry không có việc gì, mới nhớ tới Ollivander, vội vàng sang đây "Ngài Ollivander! Ông không..."

"Rắc" Đạp trúng đũa phép ngã xuống, "Bịch bịch" "Ôi, thắt lưng của tôi a!" Ollivander Mới vừa bò dậy trong nháy mắt mở to hai mắt, "A..." Hai người tương thân tương ái dính vào cùng một chỗ "Ầm oanh... bịch bịch bốp bốp..." Toàn bộ hộp sụp.

Harry mở to hai mắt.

Draco giơ đũa phép trong tay ngơ ngác, cứng đờ nhìn cha mình... "Ba..., con cái gì cũng chưa làm..."

Lucius ép buộc bản thân không được mở miệng cười dữ dội, như vậy liền rất không quý tộc "Nga... Con trai... Không là lỗi của con..."

Khóe miệng của Snape co rúm, dùng giọng nói dữ tợn nói "Không nên cử động! Đợi ở đó!". Truyện Đông Phương

Vung đũa phép xuống, tất cả hộp bay, thấy hai người té chổng vó phía dưới hộp, tất cả mọi người trầm mặc.

Hai người thật vất vả đứng lên, Snape vung đũa phép lên, buông hộp xuống "Hiện tại, tìm đũa phép cho Draco!!"

Snape âm trầm u ám nói xong, nhìn thẳng Harry.

Harry tủi thân ngoan ngoãn đứng ở bên người Snape. (chết tiệt Potter! Nó nhúng tay vào sẽ không phải là chuyện tốt gì! Đều là Anlier chết tiệt dạy hư!)

Ollivander vội vàng cầm lấy thước cuộn một bên hỏi "Được rồi, cậu là dùng tay bên nào?"

Draco rốt cục trở lại dáng vẻ thiếu đánh "Tay phải "

"Nga, đúng, chính là như vậy." Ollivander bắt đầu cầm đũa phép

"Đến, thử xem cái này!" Một cái vũng nước xuất hiện.

"Nga, không đúng! Lại đi thử cái này một chút " một đạo sét đánh hướng về phía Ollivander.

Harry từ phía sau Snape thò đầu ra, hăng hái bừng bừng nhìn.

Anlier bĩu môi, thật phiền phức "Harry, một hồi chúng ta đi mua thú cưng cho cậu có được không? Tôi vừa mới thấy được, ở ngay đó..." Anlier chỉ hướng về phía bên cạnh

Lại đụng trúng tay thử đũa phép của Draco, "Ôi..." Tay lệch ra, "Ầm ầm" cây cột ngã.

"Kẹt, két, bịch..." gian phòng đang lay động.

Snape cảnh giác đem Harry ôm vào trong ngực, tiện tay xách Anlier lên (nghiến răng nghiến lợi)

Lucius ôm lấy Draco, xách lấy cổ áo của Ollivander.

Ollivander kêu sợ hãi "A... cửa tiệm của tôi!! Đũa phép của tôi..."

Chờ bọn hắn mới vừa bước ra cửa tiệm, "Ầm rầm..."

Tiệm đũa phép Ollivander xây dựng nghìn năm, sừng sững sau nghìn năm, sụp đổ...

Hủy ở dưới va chạm của Anlier...

Đứng ở ngoài tiệm Ollivander, người chung quanh càng ngày càng nhiều.

"Làm sao sẽ sụp vậy chứ? Không phải là làm bằng pháp thuật sao?" Người qua đường A phấn khởi.

"Mỗi ngày thử nhiều lần như vậy sớm muộn cũng sẽ sụp thôi!" Người qua đường B nhìn có chút hả hê.

"Trời ạ!!! Thế nào không đợi tôi mua qua đũa phép sau đó hẳn lại sụp chứ!!!" Đứa nhỏ A cũng không cảm thấy quá khó sống.

"Có lẽ, sau khi vào trường học, thầy cô sẽ nhìn ở dưới tình huống mình không có đũa phép, không cho luận văn đâu?!" Đứa nhỏ B đang suy nghĩ thế nào lợi dụng sơ hở này.

"Tiệm của tôi a..." Ollivander Đang khóc.

Snape cứng đờ nghe càng ngày càng nhiều người nghị luận, sắc mặt càng ngày càng đen.

Lucius không thể tưởng tượng nổi nhìn đống hoang tàn, nghiên cứu vấn đề làm sao lại sụp.

Draco hung tợn nhìn Anlier, đều là hắn! Dạy hư Harry! Hại tiệm đũa phép của lão kia bị hủy! Lễ nghi quý tộc của mình biến thành công dã tràng!!

Harry nhìn đống hoang tàn một chút quay đầu lại nhìn Anlier 'Thế nào lại sụp chứ?'

Anlier vô cùng tủi thân 'Cậu đã nói đã làm ma pháp củng cố, tôi chỉ là thử xem.'

Harry bất đắc dĩ 'Vậy chính anh giải quyết đi!'

Anlier đảo con ngươi một cái: "Ngài Ollivander."

Ollivander nhìn chằm chằm Anlier (đều là do hắn!)

Anlier ôn nhã "Đầu tiên, ngài biết dùng thử đũa phép sẽ phát sinh ngoài ý muốn. Thứ hai, mỗi người đến mua đũa phép, ngài cũng không có trước tiên đem đũa phép thuộc về bọn họ giao đến trong tay bọn họ. Còn có, căn cứ vào ngài đối với thiếu gia của chúng tôi, thiếu gia Draco Malfoy lúc đang chờ đợi " hướng về phía Draco gật đầu ý bảo "Lúc thiếu gia Draco dùng thử đũa phép, xảy ra sự cố không nhỏ."

Nhìn về phía đống hoang tàn, hướng về phía Ollivander gật đầu "Thiếu gia của chúng tôi bị hoảng sợ không nhỏ."

Cuối cùng nhìn về phía Ollivander: "Mời ngài đối với lần này tiến hành xin lỗi! Cũng bỏ ra một ít tiền tài thoả đáng coi là an ủi, ngài có ý kiến gì không?"

Khóe miệng Snape co quắp, có loại cảm giác muốn đem Anlier nghiền nát xương cốt thành tro bụi!

Chết tiệt! Thảo nào Harry chạm mạch* như vậy! (chạm mạch của Anlier là cùng Harry học, xà Vương đại nhân, ngài hiểu lầm.)

*qt là thoát tuyến, người thoát tuyết có nghĩa là người có lối suy nghĩ hoặc hành động không bình thường, kiểu như thích làm gì thì làm, kiểu như có chút chạm mạch.

Lucius kinh ngạc nhìn Anlier, trong tay vuốt ve gậy xà, 'Là một nhân vật đáng giá kết giao, Harry ở bên cạnh hắn, e rằng Chúa tể Hắc ám có khả năng thất bại...' (ngài cần lo lắng chính là Draco, học cái xấu thì dễ, học theo gương tốt thì khó a!)

Mắt Draco như có sao lấp lánh, 'Ta nhất định phải học được thế nào khi dễ người khác, người khác vẫn cùng ta nhận lỗi!'

Harry áy náy nhìn Ollivander, 'Ngài Ollivander, xin lỗi!! Con sau này cố gắng hết mức không dẫn bọn hắn tới.'

Hai mắt Ollivander khẽ đảo, ngã trên mặt đất, co quắp miệng sùi bọt mép...

Anlier cả kinh, thốt ra: "Ngài Ollivander cũng là xuất thân Gryffindor sao? Nga, trời ạ! Gryffindor thế nào đưa ra toàn bệnh tâm thần cùng động kinh!"

Draco trợn mắt hốc mồm nghe xong, ngơ ngác hỏi: "Ba, Gryffindor ra bệnh tâm thần cùng động kinh sao?"

Lucius đang xem kịch hay bỗng đờ ra, sau khi nghe được thuận miệng trả lời: "Cũng không đúng lắm!"

Snape trầm mặc, có lẽ bản thân lớn tuổi...

Harry từ phía sau Snape đưa đầu ra, nhìn Snape hỏi: "Mặc kệ ổng không có chuyện gì sao..."

Snape trả lời: "Không có việc gì, ông ấy một hồi thì sẽ tự mình bò dậy." Snape đương cơ.

"Mẹ, Gryffindor toàn bộ là bệnh thần kinh cùng động kinh! Con không muốn đi Gryffindor." Người qua đường C

Anlier quay đầu lại "Harry, chúng ta đi mua thú cưng trước đi, sau khi cậu đi, có vấn đề gì chúng ta liền liên hệ cậu."

Harry gọi Draco: "Chúng ta đi mua thú cưng trước Draco, lát nữa tới xem một chút."

Draco nhìn cha, gật đầu "Được, đi thôi."

Lucius thú vị nghĩ 'Không biết còn sẽ phát sinh cái gì? Bất quá, bản thân vẫn là nên đi theo. Nhìn tình huống, Anlier sẽ trở thành người bị các cửa tiệm cự tuyệt lui tới. Bị ngăn ở ngoài tiệm, vậy thì thật sự là rất không quý tộc. Trở về nghe Draco kể là được.

Lucius đối với Snape gật đầu kể: "Sev, làm phiền cậu mang Rồng Nhỏ đi theo, tôi còn có việc, liền đi trước."

Snape nhìn chòng chọc Lucius một cái cứng nhắc trả lời" "Được."

Chết tiệt, Lucius cư nhiên chính mình đi mất. Hắn cũng biết có thể sẽ có người không để cho bọn họ vào cửa.

Snape bi ai, bản thân lại còn phải đi theo. Lily a! Đây là trừng phạt của cậu với tớ sao? Nếu như không phải, phiền phức đem con trai cậu thu về đi được không?

Cửa tiệm thú cưng,

"Nga, các ngươi cần gì? Tôi có thể giúp các cậu lấy ra?" Chủ tiệm hết sức lo sợ đứng ở cửa tiệm. Anlier đẩy kính mắt, mắt chủ tiệm trong nháy mắt mở to, cuống quýt đối với Harry nói: "A, tiểu thiếu gia Potter, cậu có cần gì không? Tôi giúp cậu lấy ra. Ceylon! Nhanh lên một chút đem cú mèo ra, Costin ưng trắng đều lấy tới!"

Harry nín cười, đối với chủ tiệm nói: "Tôi muốn một ưng trắng truyền tin, ừ, chính là nó! Bao nhiêu tiền?"

Chủ tiệm thở phào nhẹ nhõm, vội vàng xua tay: "A, không cần, không lấy tiền! Cho cậu đó! Tiểu thiếu gia Malfoy thì sao?"

Draco nghiêm mặt thối nói: "Tôi cũng cùng Harry giống nhau là được rồi."

Chủ tiệm nhanh chóng đưa qua hai ưng trắng: "Vậy thì đưa cho hai vị thiếu gia chơi là được, đây là thức ăn của bọn nó, gặp lại sau."

Nhanh chóng đặt trên tay Harry, trở lại trong tiệm, đóng cửa, treo bảng 'Tạm ngừng buôn bán'.

Harry nhún vai, "Đi mua đũa phép của Draco đi."

Rất xa chạy tới một người: "Tiểu thiếu gia Malfoy, này là đũa phép của ngài, Ollivander nói tặng cho ngài."

Draco tiếp nhận đũa phép của mình, khóe miệng co giật.

Mặt của Snape, càng đen hơn, nhìn các chủ tiệm toàn bộ đứng ở ngoài tiệm, đang đứng ở cửa xem bọn hắn đi nhà ai nơi nào.

Mặt Snape đen lại, "Đã mua xong. Ta đưa các trò trở về."

Harry quay đầu hướng Draco nói: "Draco, nhớ kỹ viết thư cho tớ. Gặp lại sau."

Draco âm thầm cắn răng, sau đó, mình nhất định phải đem Harry cùng Anlier ngăn cách: "Được, gặp lại sau."

Snape đem bọn họ đưa tới cửa liền đi (chạy trối chết). Một chuyến đi hẻm Xéo này tạo thành nỗi đau vĩnh viễn trong lòng Snape.

Cửa, nhìn bóng lưng rời xa của Snape, Harry nhìn Anlier, Anh cư nhiên đem Xà vương hù chạy.'

Anlier tủi thân 'Tôi cũng không làm cái gì hết a?'

Harry xoa xoa đầu, thở dài, 'Vào đi thôi.'

Anlier lập tức cười híp mắt gật đầu.

← Chương trước: Chương 11: HẺM XÉO 3←

→Chương sau: Chương 13: SÂN GA 1→

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play