Khi Nguyễn Tĩnh ngẩng đầu lên, Mạc Ngữ Khinh đã đi sang bên kia.

Xác định chương trình đã quay xong, Bùi Ngôn Cảnh ho nhẹ, nói: "Chị Tĩnh Tĩnh, Mạc tổng này, về sau cô đừng thân cận quá."

Nguyễn Tĩnh nhìn nhìn hắn, Bùi Dĩ Mặc cũng nói cô lần sau có gặp thì nên tránh đi.

"Anh cậu đã nói với tôi rồi, nhà cậu với Mạc gia quan hệ không phải rất tốt sao?"

Bùi Ngôn Cảnh sờ sờ mũi, xấu hổ cười cười. Cậu ta thật sự không cố ý nói xấu sau lưng trưởng bối, chỉ là tình huống hiện tại bắt buộc, không nói không được.

"Cuộc sống của bà ấy, khụ, không được tốt, sợ bà ấy sẽ dạy hư cho cô."

"Cuộc sống sinh hoạt không tốt?"

"Ừ." Bùi Ngôn Cảnh ánh mắt thâm trầm, kịch liệt bảo Nguyễn Tĩnh nhìn về phía Mạc Ngữ Khinh.

Nguyễn Tĩnh nhàn nhạt nhìn qua, vừa khéo phát hiện một tiểu thịt tươi cùng Mạc Ngữ Khinh cùng nhau xuống xe, mà cậu ta còn đang cúi đầu hôn gương mặt bà ấy. Mà Mạc Ngữ Khinh còn thẹn thùng cười đánh cánh tay của cậu ta.

Nguyễn Tĩnh: ...

Cô vừa mới nãy còn tưởng rằng, Mạc Ngữ Khinh không đơn giản là đối với cô có cảm tình

"Đó là bạn trai nhỏ của dì ấy." Bùi Ngôn Cảnh trong giọng nói đều là khâm phục. Trưởng bối lớn tuổi rồi mà còn có bạn trai trẻ như vậy, mỗi một tháng đều phải đổi một người, cũng là Mạc gia có thể nhịn, nếu như là ở Bùi gia, chân không biết bị đánh gãy bao nhiêu lần rồi.

Cô hoài nghi liếc Bùi Ngôn Cảnh. Bạn trai nhỏ? Đừng tưởng rằng cô không hiểu, kiểu như vậy thế giới này gọi là bạn giường.

Nguyễn Tĩnh gật đầu, "Yên tâm, tôi sẽ tránh xa bà ta." Không nói cô cũng sẽ không tới gần người phụ nữ này, tuy rằng hiện tại biết bà ấy rất thích cậu này, nhưng trực giác vẫn là nói cho cô biết, hành động của người phụ nữ này rất kỳ lạ.

Đạo diễn Trần nhìn Nguyễn Tĩnh bọn họ, cười vỗ vỗ bả vai Nguyễn Tĩnh, "Tĩnh Tĩnh, đêm nay liên hoan, cô nhất định phải tham gia."

Nguyễn Tĩnh hai mắt sáng lên, "Yên tâm Trần đạo diễn, tôi nhất định sẽ tham gia đúng giờ." Ăn miễn phí mà không đi chỉ có đồ ngốc thôi.

"Ha ha, Tĩnh Tĩnh a, cô rất là có tài trong mấy chương trình giải trí, lần sau có chương trình phù hợp, tôi nhất định sẽ mời cô."

Những người khác nghe được lời nói của Trần đạo diễn, nhớ lại lúc Nguyễn Tĩnh thể hiện trong các chương trình, sắc mặt đều thay đổi. Đỗ Diệc Thành tay run lên suýt chút làm rơi di động.

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua đạo diễn Trần, nhấp miệng một chút, đạo diễn Trần chẳng lẽ là bị lừa tiền đến phát nghiện rồi?

Nguyễn Tĩnh nghe được lời này của đạo diễn Trần, vui mừng vội vàng gật đầu. Chị Từ không thích cô tham gia chương trình giải trí, muốn cô tập trung bồi diễn năng lực diễn xuất, nhưng trong lòng cô có tính toán. Chị Từ không chịu giúp cô, chính cô tự tìm sẽ không có vấn đề gì.

*

Bảy giờ tối, Nguyễn Tĩnh tự mình chuẩn bị, cùng bọn Bùi Ngôn Cảnh đi dự tiệc.

Khi mọi người tới phòng tiệc, đã có không ít người ở đây. Phương Giai vừa thấy Nguyễn Tĩnh liền kích động đứng lên, "Chị Tĩnh Tĩnh, chị đã đến rồi."

Nguyễn Tĩnh nhìn cô ấy gật đầu, sau đó cô bị Tĩnh Tĩnh tỷ này Tĩnh Tĩnh tỷ nọ quấn lấy thật lâu. Khi bị những người khác gọi đến, còn sờ sờ mặt cô. Cô không biết hai người từ khi nào thân như vậy.

Tìm một góc khác, Nguyễn Tĩnh nhìn căn phòng một lần. Phát hiện ngoại trừ nhân viên hậu trường cùng những khách mời của chương trình đã bị loại, còn lại là những người cô chưa bao giờ thấy



Xem cách ăn mặc, khẳng định cũng là kẻ có tiền .

Bùi Ngôn Cảnh đã bị mấy vị cậu ấm con nhà gia thế kéo đến một bên uống rượu, Đỗ Diệc Thành cùng cô nói được mấy câu, cũng bị một mỹ nữ kéo nói chuyện.

Nguyễn Tĩnh bưng mấy đĩa thức ăn, tìm một nơi yên tĩnh bắt đầu ăn.

Đến khi cô thỏa mãn ăn xong mấy món điểm tâm, chuẩn bị tìm vài món ăn khác, phát hiện phòng yên tĩnh hơn rất nhiều, rất nhiều người đều vây quanh một người đàn ông mặc âu phục.

Nhìn vài lần, Nguyễn Tĩnh không hề để ý tới .

Đợi cô ăn xong điểm tâm lần thứ hai, thỏa mãn duỗi thắt lưng, cánh tay lại đụng phải một người.

Nguyễn Tĩnh quay đầu, phát hiện chính là người đàn ông vừa bị mọi người vây quanh.

Ngô Trang nở nụ cười tự nhận là điên đảo chúng sinh, hạ thấp giọng nói: "Nguyễn Tĩnh tiểu thư, chào cô, tôi là Ngô Trang."

Nguyễn Tĩnh đầu tiên bị đối phương nhìn, tươi cười kinh ngạc một chút, đợi đến khi nghe rõ tên của đối phương, tinh thần cô đều vì điều mà này kinh ngạc.

Ngô Trang, không phải là người thời gian trước cố tình bôi đen cô trên mạng hay sao, đồng thời cũng là cháu trai của Ngô Tổ?

Không thể tưởng được nhanh như vậy đã gặp kẻ thù .

Ở trong lòng Nguyễn Tĩnh tính toán một chút. Đối phương chủ động đến đây thù của cô chắc chắn sẽ báo được.

Cô đăm chiêu nhìn hắn, không biết đối phương có đồng ý giải quyết riêng hay không.

Ngô Trang tự nhận mình và Bùi Dĩ Mặc không hề thua kém, người phụ nữ này bám theo Bùi Dĩ Mặc, còn không phải bởi vì tiền sao? Hừ, nếu như hắn có thể cho cô mọi thứ, hắn không tin không sở hữu được cô ta, chơi người phụ nữ Bùi Dĩ Mặc, chỉ nghĩ một chút, cũng đủ khiến hắn tim đập nhanh.

Nguyễn Tĩnh nhìn Ngô Trang gật gật đầu: "Chào anh." Đến cùng thì cô nên giáo huấn người từng thao túng internet bôi đen cô như thế nào đây?

Đánh nhau là điều không thể, xã hội văn minh, cô vẫn là lấy đức thu phục người thì tốt hơn, hai người ngồi xuống chậm rãi tán gẫu.

Ngô Trang nhìn thấy Nguyễn Tĩnh không có hành động gì khác, thân thể lại sát vào một chút, đôi mắt như có như không đưa tình đầy ẩn ý nhìn chằm chằm Nguyễn Tĩnh, "Nguyễn tiểu thư, không biết tôi có vinh hạnh này hay không, đêm nay có thể đi chơi cùng cô chứ?"

Lời nói không biết xấu hổ này khiến Nguyễn Tĩnh trợn mắt há hốc mồm. Đây là quang minh chính đại hỏi mình có muốn ngủ với hắn hay không mà. Biết rõ mình là hoa có chủ, người này còn đào góc tường quá trắng trợn đi.

Tuy rằng kiếp trước cô có thể cưới rất nhiều chồng, nhưng là hiện tại cô ở đây, khẳng định nên theo nguyên tắc của thế giới này, vẫn nên duy trì đạo đức. Đã có đàn ông rồi, sau này vẫn nên duy trì khoảng cách với người đàn ông khác.

Dù sao, kẻ thù đã chủ động đến, không yêu cầu phí tổn thất tinh thần, thật sự là rất lãng phí .

Nghĩ đến đây, Nguyễn Tĩnh nhìn Ngô Trang lộ ra nụ cười dịu dàng lễ phép.

*

Trong phòng tổng bộ công ty giải trí M, Phương Trạch Khải lau cái trán đầy mồ hôi lạnh, rối rắm nhìn người ngồi đối diện mình, là cha của đại boss, Bùi Tiền, bộ phận chuyển thể phim và chương trình giải trí đều cứng họng, vẻ mặt mơ hồ.

Nói thật, sống 20 mấy năm, vẫn là lần đầu tiên gặp chuyện như vậy, đã năm mươi mấy tuổi rồi, vẫn như một cậu con trai có trái tim Mary Sue, cũng là làm khó mẹ của Bùi tổng, Nhiễm tổng, nhiều năm như vậy sao có thể nhịn được ông chồng này vậy..



"Như thế nào? Sợ tôi đem bản quyền cuốn tiểu thuyết giao cho mọi người? Hừ, nếu như không phải là của công ty này, tôi là tuyệt đối sẽ không đồng ý đem tâm huyết của mình đưa cho mấy người cải biên đâu."

Làm ơn, đừng đồng ý, chuyển cuốn tiểu thuyết này đi đi, công ty chúng ta gánh không nổi đâu.

Trong lòng châm chọc, ngoài miệng lại không dám nói. Phương Trạch Khải cười nói: "Làm sao có thể? Quay phim điện ảnh gì cũng không phải là việc chúng ta có thể quyết định, để Bùi tổng họp với nhà tài trợ đã."

Bùi Tiền có chút mất hứng nhíu mày. Thế nào còn phiền toái như vậy? Nếu biết sớm có thể nhờ vợ mình giúp ông quay thì tốt rồi.

Nhẹ nhàng hừ một tiếng, có chút không vừa ý nói: "Vậy được rồi, mọi người bàn bạc nhanh chút."

Tiễn Bùi Tiền, mấy người trong phòng họp đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, mọi người nhìn nhau, sau đó cùng nhau đem ánh mắt tập trung vào tiểu thuyết trên mặt bàn, trong khoảng thời gian ngắn không ai nói gì.

Trên mặt bàn chỉ có một cuốn tiểu thuyết tên《 Ông chồng hàng tỷ mua một tặng một: Bá đạo nữ tổng tài thế thân hào môn tiểu kiều phu nhân 》 , tiêu đề hiện ra ánh sáng lạnh chói mắt, đâm vào ánh mắt của mọi người.

Thật lâu sau, Phương Trạch Khải mới tìm được giọng nói của mình: "Cuốn tiểu thuyết này ở X cũng từng nổi tiếng, cũng có thể quay phim điện ảnh… Đúng không?"

Tổ cải biên của công ty nhìn về phía hắn, cảm giác như anh là một đứa trẻ chậm phát triển vậy đó.

*

Bùi Tiền đi ra đại sảnh công ty giải trí M, đứng ở bên ngoài nhíu mày suy xét thật lâu, mới ngồi vào xe nói địa chỉ cho tài xế.

Tài xế chân hơi run một chút, không xác định hỏi: "Tiên sinh, ông không nói với Nhiễm tổng một tiếng sao?"

Bùi Tiền trừng mắt nhìn tài xế , "Tôi đã năm mươi mấy tuổi, cũng không phải trẻ con, đi đâu cũng cần xin phép à."

Tài xế: ...

Chính bởi vì ông năm mươi mấy tuổi nên mới càng cần xin phép đó!

Tài xế không có cách nào, chỉ có thể lái xe tới địa chỉ Bùi Tiền đọc.

Đứng ở cửa khách sạn, Bùi Tiền phân phó vài câu, liền một mình tiến vào khách sạn.

Nếu như là những người khác không phải Bùi Tiền, một mình đến khách sạn không phải vì công tác, khẳng định là làm việc không đứng đắn. Nhưng là đối tượng là Bùi Tiền, tài xế hoàn toàn không lo lắng. Dù sao trên đời này kẻ có nhiều tiềm, Bùi Tiền này loại ngoại trừ Nhiễm tổng, sợ là không có người thứ hai.

*

Ngô Trang từ từ tỉnh lại, đầu còn ẩn ẩn đau.

Vừa mới ở tiệc rượu, hắn thật vất vả lẫn vào những người trong tổ chương trình, thừa dịp những người khác đều có men say, cho Nguyễn Tĩnh uống một ly rượu có bỏ thêm thuốc, chờ đối phương say đến hồ hồ thì đem cô mang về khách sạn mình, thuận tiện cho tên ngốc Bùi Tiền kia chụp mấy tấm.

Sau đó? Anh ta đem Nguyễn Tĩnh ôm đến bên giường, đi vào phòng tắm tắm rửa một cái, đột nhiên cảm thấy ót tê rần, sau đó liền ngất xỉu.

Hiện tại là tình huống gì?

Bản thân toàn thân chỉ còn lại một cái quần cộc, còn bị trói ở trên giường, cảm thấy toàn thân ê ẩm, Ngô Trang suýt chút thổ huyết.

Ai lại có gan đối xử với anh ta như vậy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play