Editor: Tư Nặc

Cung Cửu đứng ở cửa, ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn chằm chằm Cung Lăng Phong đang đem Sở Vi Vi ôm trong ngực, cái nhi tử tiện nghi này tuổi còn nhỏ liền cùng hắn đoạt nữ nhân, luôn không ngừng ở trước mặt hắn lôi lôi kéo kéo tú ân tú ái, quả thực muốn đem cẩu độc thân vạn năm như hắn ngược chết mới cam tâm.

Trước kia không biết nhi tử nhà mình là nam chủ cũng liền thôi, hiện giờ hắn đã biết, nữ nhân nếu lại bị gia hỏa này cướp đi thì thật đúng là quá vô năng.

Cái ý niệm này vừa hiện ra, đáy lòng Cung Cửu liền cực kỳ vui mừng, đúng rồi, hắn hiện tại biết trước thiên cơ. Nếu vậy, hắn vì sao lại không thể đem Cung Lăng Phong tiễn đi trước đâu, liền tính gia hỏa này là nam chủ thì thế nào, người cười đến cuối cùng mới thật sự là nam chủ.

Ý mừng chợt lóe qua đáy mắt, Cung Cửu ngay sau đó mặt lạnh đối Cung Lăng Phong nói: "Ai dạy ngươi đối muội muội như thế? Xé miệng muội muội? Loại lời nói này ngươi cũng dám nói ra, ngươi cùng người đàn bà đầu đường đanh đá có khác gì nhau, đi, mau xin lỗi Tiểu Ca."

"Nói đùa sao!" Cung Lăng Phong ngạnh cổ kêu: "Nàng khi dễ Vi Vi, nhìn Vi Vi khóc thành cái dạng gì, ta không đánh nàng một trận là tốt lắm rồi."

Sở Vi Vi bị Cung Lăng Phong ôm trong ngực nức nở dùng thanh âm nhược nhược nói: "Tỷ tỷ không có khi dễ ta."

"Cái gì không khi dễ ngươi." Cung Lăng Phong đánh gãy lời nói của nàng, chỉ hận rèn sắt không thành thép: "Ngươi ngốc hay không a, người khác khi dễ ngươi, ngươi không đánh trả liền tính, đến cáo trạng đều không biết, ngươi nói ngươi đầu óc nhúng nước sao?"

Sở Vi Vi nước mắt lưng tròng nhìn Cung Lăng Phong, hạt châu từng viên từ trên má chảy xuống, "Ca ca ngươi đừng nóng giận, ta sai rồi."

"Mỗi ngày chỉ biết nhận sai, ngươi sai cái gì a."

Cung Cửu thật sự không quen nhìn bộ dáng tiểu mỹ nhân nước mắt lưng tròng, đi lên vài bước một phen liền đem cái không biết thương hương tiếc ngọc nhi tử nhà mình đẩy ra: " Bài văn viết xong chưa, lăn đi làm bài tập đi, phòng bọn muội muội ngươi có thể tùy tiện ra vào sao? "

Cung Lăng Phong bị đẩy ra, Sở Vi Vi mềm như bông rúc vào trên người Cung Cửu, tiểu mỹ nhân trên mặt còn treo hai hàng nước mắt, thật đáng thương, Cung Cửu tìm khăn tay nhẹ nhàng giúp tiểu mỹ nhân lau lau nước mắt: "Ngoan, đừng khóc, nói cho daddy là ai chọc ngươi, daddy giúp ngươi đánh hắn!"

Quả nhiên con giống cha, Sở Ca mắt lạnh nhìn một màn này, nghĩ đến thái độ lúc trước Cung Cửu đối đãi Sở Vi Vi, đáy lòng đem cái xà tinh bệnh này như người giấy chọc một ngàn lần: Xà tinh bệnh xà tinh bệnh xà tinh bệnh......

"Không ai, không ai khi dễ ta." Sở Vi Vi ô ô yết yết nói: "Chính là ta cảm thấy daddy không thích ta cho nên khổ sở, daddy, ngươi, ngươi thật sự không thích ta sao?"

Nguyên lai tiểu mỹ nhân là bởi vì hắn a, Cung Cửu thấy tiếng khóc tiểu mỹ nhân ô ô yết yết, tâm đều mềm thành nước, tay hắn ôm eo Sở Vi Vi, bế nàng đi dạo một vòng, "Thật là đồ ngốc, daddy sao lại không thích ngươi đâu, ngươi chính là mỹ nhân ngư daddy yêu nhất a!"

Sở Vi Vi nín khóc, cười cười, thanh âm ha ha quả thực giống tiếng chuông bạc nghe thật vui vẻ nha, tiểu mỹ nhân là bởi vì hắn mà cao hứng, nhìn đến nàng như thế, Cung Cửu cũng càng thêm cao hứng.

Đáng tiếc bên cạnh luôn có cái bóng đèn lớn đánh gãy hắn vui vẻ, Cung Lăng Phong túm túm quần áo Cung Cửu: "Daddy, Vi Vi sợ độ cao, ngươi mau đem nàng buông xuống đi, nàng nữ hài lớn như vậy, ngươi không nên lại ôm nàng."

Thằng nhóc chết tiệt, Cung Cửu đen mặt không để ý tới thanh âm Cung Lăng Phong, ôm Sở Vi Vi hướng đi ra ngoài: "Đi, daddy giúp ngươi chải đầu."

Cung Lăng Phong vội cũng bước nhanh đuổi theo: "Daddy, Vi Vi có thể tự chải đầu. "

"Ngươi tiểu tử này, daddy tưởng giúp nữ nhi của mình chải đầu thì như thế nào, ngươi nếu ghen ghét, chính ngươi cũng sinh cái nữ nhi đi nha."

"Daddy, muội muội không phải thân sinh của ngươi."

"Có phải thân sinh hay không ta tự biết là được, không cần ngươi nói."

"Daddy, ngươi nhìn xem ngươi chải tóc muội muội thành cái dạng gì, muội muội đều bị lược ngươi nắm đau."

"Vi Vi cũng chưa nói đau, ngươi ồn ào cái gì, ngươi lại không phải cái nữ hài tử, ngồi xa một chút đi."

......

Sở Ca loáng thoáng nghe được phụ tử đối thoại trong đại sảnh, mơ hồ còn có thanh âm Sở Vi Vi nhuyễn nhuyễn nộn nộn điều hòa hai cha con đang đấu khẩu, nghe tới vẫn là rất ấm áp, nếu không phát sinh những sự tình phía sau, thật đúng là người một nhà tương thân tương ái.

( Thật sự luôn, mị thấy tội cho nguyên chủ quá, rõ ràng cùng được nhận nuôi mà bị phân biệt đối xử kinh khủng, về sau còn bị ngược đến treo nữa chứ. Ahhhhhh cẩu nam nhân, tự làm tự chịu)

Buổi tối, Cung Lăng Phong vẫn là vào trong phòng Sở Ca và Sở Vi Vi, ngồi ở bên người Sở Vi Vi giúp nàng giải quyết bài tập, sau đó lôi kéo nàng chạy đi phòng mình.

Sở Ca giả bộ ngủ, không ngăn cản hai người. Khi còn nhỏ hai huynh muội này vẫn ám độ trần thương* như thế, nguyên ký chủ ngăn trở kết quả là cùng Cung Lăng Phong vung tay đánh nhau, sau đó muội muội đứng ra hoà giải nói đừng đánh, nàng sợ lạnh muốn cùng Cung Lăng Phong cùng đi ngủ. Có ký chủ làm qua, Sở Ca không nghĩ mất mặt.

*Ám Độ Trần Thương nghĩa là "Ngầm vượt con đường Trần Thương". Đây là mưu kế phát xuất từ một câu chuyện lịch sử thời Hán Sở Tranh Hùng trong lịch sử Trung Hoa. Nó như một kế hoạch tấn công bất ngờ mà kẻ địch không thể ngờ tới được.

Bất quá hôm nay đôi huynh muội này không có nhập cư trái phép thành công, mới ra cửa đã bị Cung Cửu bắt được ở hành lang: "Cung Lăng Phong! Nói bao nhiêu lần, ngươi đã lớn nên không thể ngủ cùng muội muội, ngươi đem lời ta nói xem như gió thoảng bên tai sao?"

"Ta với muội muội là huynh muội, ngủ cùng nhau thì có thể xảy ra chuyện gì? Chỉ có người lớn các ngươi tư tưởng dơ bẩn, ta chính là muốn cùng muội muội ngủ!"

Phụ tử hai cãi nhau cùng tiếng khóc của Sở Vi Vi cách một cánh cửa nghe cực rõ ràng.

Sở Ca trở mình, lại trở mình, liền thời điểm nàng cho rằng hai phụ tử muốn tiếp tục đại chiến, bên ngoài im lặng, là Cung Cửu lôi kéo muốn cùng Sở Vi Vi ngủ.

Cung Lăng Phong nơi nào có thể nhẫn, dứt khoát lôi kéo một cái tay khác của Sở Vi Vi tỏ vẻ nàng ngủ nơi nào hắn ngủ nơi đó.

Cung Cửu nhìn Cung Lăng Phong tiểu tử này liền sẽ nhớ tới quá khứ bi thôi nam phụ, nghĩ đến chính mình mặc kệ nỗ lực như thế nào, đến cuối cùng vẫn là người cô đơn, mà Cung Lăng Phong lại có thể nhẹ nhàng liền ôm mỹ nhân về, hắn ngó mắt Cung Lăng Phong lôi kéo tay Sở Vi Vi, dứt khoát đem tay Sở Vi Vi thả ra: " Để Vi Vi cùng Tiểu Ca ngủ đi."

Thế là cửa mở, Sở Vi Vi thút tha thút thít đi trở về bò vào trong ổ chăn.

Cung Cửu cùng Cung Lăng Phong cũng đi vào, nhỏ giọng an ủi Sở Vi Vi đừng sợ, đến vỗ vỗ giường Sở Ca: "Tiểu Ca, chiếu cố muội muội ngươi."

Sở Ca: "Hảo"

Hai chị em tuy rằng lớn lên giống nhau, nhưng hoàn toàn là hai tính cách, Cung Cửu túm túm cánh tay Sở Ca: "Tiểu Ca, nếu không ngươi và ngươi muội muội ngủ một cái giường đi."

Sở Ca: "Daddy, các ngươi nếu có thể đều đi ra ngoài, muội muội liền cái gì cũng không sao."

Lão đại này nói chuyện một chút đều không lấy lòng, bất quá Cung Cửu cảm thấy lời này rất có đạo lý, hắn dẫn theo bả vai Cung Lăng Phong ra cửa.

Cung Cửu làm việc hiệu suất phi thường cao, ngày hôm sau liền đem Cung Lăng Phong xuất ngoại, an bài trường học ở nước ngoài, Cung Lăng Phong bi thôi liền cơ hội cùng muội muội từ biệt đều không có, ở sân bay bị Cung Cửu đánh một trận sau đó tặng đi.

Editor: Úm ba la xin đừng flop nữa hiu hiu ( Q A Q)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play