“Nó phòng ngự quá tốt.

” Tần Hiểu Nguyệt bắt đầu sử dụng dị năng, làm Hôi Bì nhân này rất khó tới gần hai người bọn họ, nhưng có thể nhìn ra được, Hôi Bì nhân rất thông minh, nếu Tần Hiểu Nguyệt dùng phong hệ dị năng thổi tới nó, nó liền cuộn tròn ở góc tường, tận lực giảm nhỏ lực gió thổi.

“Nguyệt Nhi, em tiếp tục dùng phong hệ dị năng ngăn cản nó.

” Lúc Tiêu Thần nói chuyện, đã rút ra một cây đao từ giày của mình, sau đó theo hướng gió công kích tới chỗ Hôi Bì nhân.

Lúc Tiêu Thần bổ về phía Hôi Bì nhân, Hôi Bì nhân động, nhưng bởi vì ngược hướng gió, còn Tiêu Thần là thuận gió, làm Tiêu Thần suýt chút nữa là chém tới nó.

Mà Tần Hiểu Nguyệt nhìn Tiêu Thần cách Hôi Bì quá gần, liền dùng mộc hệ dị năng quấn quanh eo Tiêu Thần, kéo anh lại.

Có phong hệ dị năng cùng mộc hệ dị năng của Tần Hiểu Nguyệt phối hợp, Tiêu Thần công kích thật ra rất thuận tay, không đến lát sau, Tiêu Thần cũng đã chém Hôi Bì nhân một đao.

“Rống!” Hôi Bì nhân gầm rú một tiếng, nó rốt cuộc cũng bị thương, chẳng qua trong thân thể nó chảy ra đều là máu màu đen, những con Hôi Bì nhân này, đã sớm biến dị, đã không giống người bình thường.

Hai người tiếp tục phối hợp, tiếp tục gia tăng miệng vết thương trên người Hôi Bì nhân, hiện tại Hôi Bì nhân gầm rú thực thê thảm, cũng thực kinh người, nhưng bởi vì Hôi Bì nhân cấp bậc cao, tang thi xung quanh cũng không dám đi tới bên này, như thế làm Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần có thể chuyên tâm đối phó Hôi Bì nhân.

“Chém đầu!” Tần Hiểu Nguyệt vừa công kích vừa nói với Tiêu Thần.

Tiêu Thần gật gật đầu, tuy rằng có dị năng Tần Hiểu Nguyệt hỗ trợ, nhưng Tiêu Thần nhảy nhót lung tung cũng tiêu hao thể lực rất lớn.

Nhân lúc Tần Hiểu Nguyệt đánh ra một cái phong hệ dị năng hỗ trợ anh thuận gió bay thẳng đến chém đầu Hôi Bì nhân.

Này một đao chính là dùng hết toàn lực, tuy anh một đao chém rơi đầu Hôi Bì nhân, nhưng Hôi Bì nhân lại bắt được cánh tay anh, Tiêu Thần bị thương.

Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng giúp Tiêu Thần rửa sạch máu đen, sau đó thử dùng thủy hệ dị năng làm da anh dễ chịu, Tiêu Thần khẽ cười nói, “Không nghĩ tới thủy hệ dị năng làm người thoải mái như vậy.


“Miệng vết thương của anh không có việc gì thì tốt.

” Dùng thủy hệ dị năng làm dễ chịu một phen, miệng vết thương của Tiêu Thần có vẻ bình thường hơn nhiều, Tần Hiểu Nguyệt giúp anh băng bó.

Tiêu Thần vẫy vẫy cánh tay, cảm giác cánh tay không có việc gì, liền cầm đao lấy tinh hạch trong óc Hôi Bì nhân ra.

“Tinh hạch cấp bốn.

” Tần Hiểu Nguyệt chấn kinh, hai người bọn họ thế mà đã giải quyết một con Hôi Bì nhân cấp bốn.

“Không nghĩ tới nó còn hiểu được giấu dốt.

” Tiêu Thần cảm thấy Hôi Bì nhân này quá thông minh, bọn họ vẫn luôn cảm thấy Hôi Bì nhân này là cấp ba!
Tần Hiểu Nguyệt thu tinh hạch vào trong không gian, loại tinh hạch này đối với tang thi hấp dẫn cũng rất lớn.

Để ở bên ngoài, cô thật đúng là lo lắng sẽ hấp dẫn càng nhiều tang thi tiến vào.

Toàn bộ gara ngầm lại có vẻ an tĩnh trở lại.

Hai người bọn họ ở trong một góc gara thấy một cái cửa nhỏ, cửa đóng, là khóa trái, Tiêu Thần dùng đao phá khoá cửa, đẩy ra, sau khi hai người mở cửa thì xuất hiện một cái cầu thang xuống phía dưới, bọn họ lắng nghe âm thanh phía dưới, bên trong vẫn im ắng như cũ.

“Chẳng lẽ bọn họ không ở nơi này? Sao lại an tĩnh như vậy?” Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày.

“Cửa vừa rồi là khóa trái, bọn họ hẳn là ở dưới.

” Tiêu Thần nhíu mày, nếu là ở dưới, vì sao ngay cả người canh giữ cửa cũng đều không có? Anh cũng có chút nghi ngờ.

Tần Hiểu Nguyệt đóng cửa lại, hai người dọc theo cầu thang chậm rãi đi xuống phía dưới, đi khoảng 40 bậc thang bọn họ mới xuống tới phía dưới, dọc theo một thông đạo thật dài, bọn họ phát hiện bên trong có ánh sáng.

Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần thu mũ lại, lén lút đi tới chỗ ánh sáng.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play