Lúc này Bình Hy đang cùng Tử Y uống trà ở tửu lầu. Nàng cảm thấy không có Tử Ngọc Tô Châu này như yên tĩnh đi hẳn.
" Chủ tử người xem Tô Châu hôm nay thật đông đúc"
Vĩnh Hy nhàn nhạt uống trà " Ngày mai là đại hội võ lâm đương nhiên sẽ có rất nhiều người đến đây".
" Lý công tử có ý định tranh đoạt võ lâm minh chủ?". Tử Y một bên bẽn lẽn hỏi.
Vĩnh Hy lắc lắc đầu, nàng nở nụ cười bất lực " Ta trước giờ chưa từng có ý định đó, làm võ lâm minh chủ thì sao có trong tay mọi thứ thì đã sao. Ta không cần những thứ cao vời đó, ta chỉ cần một đời an yên".
...............
Vương Tử Ngọc sau khi dỗ ngọt hai vị gia tử xong liền thay đổi y phục, nàng cảm thấy làm nam nhân dễ tung hoành hơn. Chân trước nàng vừa bước ra khỏi cửa chân sau Cao Vân Anh đã đuổi theo. Nàng ta muốn biết Vương Tử Ngọc cứ thích ở ngoài đường làm gì.
Vương Tử Ngọc đi được hai con đường bỗng phát hiện có người theo chân. Nàng nhanh chân rẻ vào hẻm nhỏ, Cao Vân Anh cùng nha hoàng cũng đi theo. Vương Tử Ngọc đã chờ sẳn 2 người, nàng khoanh tay trước ngực, trên môi nở nụ cười trêu chọc.
" Vân Anh biểu muội là trùng hợp hay muội đây là đi theo ta?"
Cao Vân Anh lắp bắp trả lời " Tại sao ta phải đi theo tỉ, Tô Châu này là của tỉ à?"
" Vậy thì tốt, ta và muội đường ai nấy đi. Ta mong sẽ không vô tình gặp lại muội "
Nàng nói xong xoay người bỏ đi. Nhưng Cao Vân Anh vẫn tiếp tục đi theo nàng, hết cách nàng chỉ có thể sử dụng chiêu mà nàng cho là mình tài giỏi nhất tẩu vi thượng sách.
Nhưng nàng thật không ngờ Cao Vân Anh bình thường là tiểu thư khuê cát không ngờ lúc rượt đuổi nàng lại chạy nhanh đến vậy. Ba người bọn họ đã chạy hết 8 con đường, dừng ở giữa đường cubgf nhau thở hì hò.
Cao Vân Anh chóng tay lên vai nha hoàng, vừa thở nhanh vừa nói " Sao, sao ngươi không chạy tiếp"
Vương Tử Ngọc chóng 2 tay lên gối " Không chạy nữa, muội muốn gì?"
" Ta muốn tỉ đưa ta theo cùng "
Vương Tử Ngọc đứng thẳng người từ từ đi đến trước mặt Cao Vân Anh, dùng quạt nâng cằm nàng lên, nàng ghé sát vào tay Cao Vân Anh " Ta nói này biểu muội, nữ nhi đừng ham mê nam nhân lộ liễu như vậy ".
Nàng lùi lại một bước giữ khoảng cách hai người " Dù ta là một hảo mỉ nam nhưng Cao tiểu thư nàng nên tự trọng"
Câu nói này nàng là cố tình nói to, nàng không tin biểu muội lại mặt dày như vậy.
Đúng như dự đoán tên nàng lại được vang lên.
" Vương Tử Ngọc ". Cao Vân Anh hét lớn tên nàng vang khắp con phố, Trên lầu cao ba người Vĩnh Hy đã chứng kiến hết từ đầu đến đuôi.. Mày Vĩnh Hy chưa từng giãn ra, nàng cảm thất rất không thoải mái khi Vương Tử Ngọc tiếp xúc thân mật với cô nương kia.
Vĩnh Hy nhìn từ lầu cao nàng cất tiếng gọi " Tử Ngọc "....
Vương Tử Ngọc cùng Cao Vân Anh đồng loạt nhìn lên, ánh mắt cùng sáng rực. Vương Tử Ngọc vội vẫy tay " Hy Nhi, chờ ta một chút ".
Đang lúc nàng định chạy vào tửu lầu thì tay lại bị Cao Vân Anh níu lại. Nàng nhíu mi nhìn tay mình " Sao nữa đây biểu muội?"
" Vị công tử vừa rồi là ai?". Nàng là lần đầu nhìn thấy một người nam nhân tuấn tú, phóng khoáng như thế. Dĩ nhiên không thể để biểu tỉ chiếm được.
" Bằng hữu của ta"
" Biểu tỉ có thể giúp ta quen biết chàng không?"
Vương Tử Ngọc nhướng mày cười xấu xa " Cao đại tiểu thư sao lại hạ thấp mình nhờ cậy ta đây?"
" Với người như chàng ấy ta cam tâm".
Vương Tử Ngọc thật không biết nên nói lời nào. Cô biểu muội này chỉ vừa liết mắt nhìn đã cam tâm. Nàng nghĩ chỉ cần Lý Vĩnh Hy nói một câu chắc muội ấy đồng ý gả ngay.
" Ta không nghĩ mình tốt bụng đến vậy "
Cao Vân Anh biết Vương Tử Ngọc thích mềm không thích cứng, vội nũng nịu " Ây da biểu tỉ, ta biết tỉ rất tốt nhất, giúp ta đi mà....". Vừa nói còn vừa đun đưa cánh tay Vương Tử Ngọc.
Vương Tử Ngọc liền cảm thấy lạnh toát toàn thân. Nàng nghe thấy âm thanh này mà rụng rời tay chân, hơn nữa nàng cảm nhận có ánh mắt như tia lửa từ trên lầu cao nhìn đến nàng.
" Được được. Nhưng muội phải đồng ý với ta một điều"
Ánh mắt Cao Vân Anh sáng lên " Điều gì tỉ nói đi, ta đều chấp thuận". Cao Tử Ngọc bỉu môi " Công tử ấy không biết ta là nữ nhân, từ bây giờ muội cứ xem ta như Vương Hằng ".
Cao Vân Anh cười thầm trong lòng, vậy càng hay nàng có ngốc mới để chàng ta biết biểu tỉ là nữ nhân.
Cả 2 cùng bước đến ngồi xuống bàn Vĩnh Hy, lúc này Cao Vân Anh lại dịu dàng như nước cử chỉ đúng mực tiểu thử khuê các.
Một mãnh trầm mặc ngượng ngùng. Người phá vỡ luôn là Tiểu Nguyệt cô nương vô tư nhất.
" Vương công tử cô nương này là.... ". Tiểu Nguyệt nhìn cô nương đối diện, nàng cứ cảm thấy vị tiểu thư này thật giống các công chúa, quận chúa trong kinh thanh. Kiêu căng, tự mãn vừa gặp đã không cho người khác cảm giác thân thiết.
" Đây là....". Vương Tử Ngọc còn chưa nói hết câu đã bị Cao Vân Anh cướp lời " Ta là Cao Vân Anh, phụ thân ta là Cao Hồng Anh Cao đại nhân, đạ lão bá là Cao Hoành. Tô Châu đệ nhất phú thương"
Vương Tử Ngọc nhíu mày, để Cao thúc và ngoại công nàng ra đây để làm gì. Vị biểu muội này quá dựa thế người đi, cũng may còn chưa lôi cả phụ thân tướng quân của nàng ra khoe mẽ.
Tử Y có chút kinh ngạc, Cao Vân Anh tiểu thư nàng từng nghe danh. Vị tiểu thư này nổi danh hóng hách kiêu căng, dựa vào gia thế không xem người khác ra gì. Hôm nay diện kiến mới tỏ tường.
Cao Vân Anh vẫn nhìn Lý Vĩnh Hy không chớp mắt, càng nhìn gần chàng ta càng thu hút nàng. Phu tế này nàng nhất định phải chiếm được.
" Vị công tử này là....." Nàng nhìn vào Vĩnh Hy e thẹn hỏi.
Vĩnh Hy lúc này mới liếc mắt nhìn nàng " Ta họ Lý "
" Lý công tử, tiểu nữ hữu lễ ".....
Vương Tử Ngọc xém chút sặc nước trà chết mất. Biểu muội ngày thường ăn to nói lớn của nàng đâu rồi, sao bây giờ lại như thiếu nữ e ấp trước quân tử như thế.
" Vân Anh là biểu muội của ta ". Vương Tử Ngọc không nhìn nổi nữa nàng đành phải đánh gãy sự ấp úng kia.
Vĩnh Hy âm thầm thở ra, nàng không mong muốn giữa nàng kia và Tử Ngọc có mối liên can nào.
Cao Vân Anh đang cao hứng, nàng vượt nhìn thấy Tử Y ngồi bên cạnh Vĩnh Hy. Nàng ta ngay lập tức tỏ vẻ không vui, cô nương kia trong thật mị hoặc " Lý công tử, cô nương này là?". Nàng chỉ tay vào Tử Y hỏi Vĩnh Hy.
Tử Y mỉm cười " Cao tiểu thư hảo. Tiểu nữ là Tử Y "
Cao Vân Anh trợn mắt, biểu tìn kinh ngạc " Tử Y, cô c óphải là vũ cơ đệ nhất Vạn Hoa Lâu?"
Tử Y hơi ngượng ngùng gật đầu, nàng thật sự không muốn nhắc đến thân phận trước kia của mình. Cao Vân Anh cười nhếch môi, háo ra cũng chỉ là kỹ nữ tầm thường, làm sao có thể so sánh với tiểu thư khuê các như nàng.
" Thì ra là vậy, Tử Y cô nương không ở Vạn Hoa Lâu tiếp khách chạy đến đây làm gì? Ta nghe nói muốn được xem cô nương nhãy múa phải bỏ ra trăm lượng. Thật không tầm thường nha!!! "
Giọng điệu vừa khinh thường vừa châm chọc thấy rõ. Nàng ta vừa nói ra làm không khí bỗng nhiên trầm xuống.
" Đa tạ Cao tiểu thư đã quan tâm, nhưng Tử Y đã không còn là vũ cơ của Vạn Hoa Lâu nữa ".
" Vậy sao, nhưng dù sao cũng không xóa sạch được cô nương từng là vũ cơ ".
Tử Y cười cười " Tử Y chưa từng chối bỏ, đa tạ Cao tiểu thư đã nhắc nhở".
Vương Tử Ngọc ngồi một bên khoanh tay uống trà. Nàng cảm thấy so với biểu muội thì Tử Y còn giống tiểu thư khuê ca hơn. Tướng tử tâm sinh, biểu muội nàng là được nuông chiều quá nên sinh hư.