Editor: TinyCloud

***

Khương Đường cùng An An vừa về tới khách sạn, cô còn chưa kịp đem kẹo giấu đi, liền nhận được điện thoại của người đại diện.

"Chị Văn, có chuyện gì vậy ạ?"

Cô biết gần đây chị Văn đang dẫn dắt một người mới nên rất bận, bình thường rất ít khi gọi điện cho cô, vì thế có chút thắc mắc.

"Đường Đường, vừa rồi có một phim điện ảnh liên hệ với chị, bọn họ chủ động nhắc tới, bảo là muốn để em diễn vai nữ số 3, em có muốn nhận không?"

Thật ra lấy địa vị hiện giờ của Khương Đường, một vai nữ số 3 không cần quá bận tâm. Nhưng quan trọng đạo diễn của bộ phim này lại là Nguyên Chấn, là một đạo diễn có tầm quốc tế, người hợp tác với ông đều là ảnh đế ảnh hậu nổi tiếng. Giang Văn suy nghĩ một lúc, vẫn nên hỏi ý kiến nghệ sĩ nhà mình.

"Là đạo diễn Nguyên Chấn ạ?"

Nói thật lòng, không động tâm là giả, nhưng Khương Đường cẩn thận suy xét, bộ phim hiện tại ít nhất phải tốn một tháng nữa mới đóng máy, cũng không biết có thể cùng lúc diễn hai bộ hay không?

"Chị Văn, em đồng ý, nhưng mà phía đạo diễn Lâm thì sao, có thể cùng lúc diễn hai bộ không ạ?" Khương Đường hơi lo lắng.

"Chuyện em nói chị đã nghĩ đến rồi, đoàn phim bên kia biết được tình huống của em, nói rằng có thể đợi em nửa tháng, chị cũng mới cùng đạo diễn Lâm bàn bạc, lấy cảnh diễn của em tập trung hoàn thành trong nửa tháng, chắc là không có vấn đề gì. Nếu em cảm thấy vất vả thì nói với chị, chị sẽ sắp xếp."

Giang Văn thật ra hy vọng cô tiếp nhận vai diễn này. Hiện tại ngành sản xuất đĩa nhạc không còn phát triển như xưa, tuy rằng sau lưng cô có Khương gia, nhưng muốn tiến thêm một bước, nếu không đóng phim, chỉ có thể tạm biệt giới giải trí.

Hiện tại ở trong giới, dù ca sĩ có thiên phú tốt cỡ nào, cũng không có khả năng chỉ làm âm nhạc, thị trường hiện nay cũng không chấp nhận mãi được.

Rốt cuộc vẫn là ngành giải trí, làm sao có thể không mang tính giải trí đây?

"Em dĩ nhiên không có vấn đề gì. Chị Văn, chị giúp em nhận bộ này nhé." Khương Đường không nói hai lời, liền đáp ứng. Cơ hội tốt như vậy, sao cô có thể bỏ lỡ.

An An vừa dọn đồ ăn xong, liền hướng phòng ngủ kêu một tiếng: "Đường Đường, mau ra ăn cơm!"

"Dạ được, em tới ngay đây!" Khương Đường tạm biệt người đại diện, sau đó cúp điện thoại

Vừa mở cửa đã ngửi thấy hương thơm quen thuộc, liền hô: "A~, là thịt kho tàu sao!!! Rất lâu rồi em không được ăn!"

"Chị thấy em gần đây đóng phim vất vả, liền mua đó, đây là phần cuối cùng, cũng may chị tới sớm!"

Khương Đường gấp không đợi nổi cầm đũa lên, gắp một miếng thịt nếm thử, lại bị trợ lý nhà mình ngăn lại, "Đường Đường, chỉ được ăn 3 miếng, nếu không sẽ tăng cân!"

"Gần đây em rất ngoan mà, không có ăn vụng, lại thêm hai miếng, nha~" Cô có gắng tỏ vẻ đáng thương cầu xin.

Nhưng mà trợ lý nhà cô giờ phút này lời lẽ chính đáng, kiên định lắc đầu: "Không được! Em không được ăn quá nhiều đường, cái này lại là đồ dầu mỡ, rất dễ mập, không những vậy mỗi lần đều bị béo mặt. Chị Văn đã dặn dò chị, ít nhất trước khi đóng máy, không để em ăn bậy."

"Nếu không, ăn bốn miếng? Chỉ hơn một miếng thôi!"

Khương Đường cảm thấy yêu cầu của cô quá hợp lý, một chút cũng không quá đáng.

Nhưng trợ lý của cô vẫn cự tuyệt: "Không được!"

"Ài, được rồi~."

Khương Đường vẻ mặt đau khổ, đưa bát để trợ lý nhà mình gắp cho ba miếng thịt. Đáng thương cho cô đến cả thịt cũng không thể ăn, mệt cho cô lúc sáng còn giả bộ ngoan ngoãn.

"Phải rồi An An. Lát nữa chị thuê thêm một phòng nữa đi, chúng ta có thể ở lại đây hai ba tháng nữa. Lúc nãy chị Văn có gọi đến, bảo là vừa nhận một bộ phim mới cho em, đúng lúc đoàn phim kia ở gần đây, chúng ta không cần đổi khách sạn."

Thật ra đoàn phim có giúp cô đặt riêng một phòng, nhưng vì ba mẹ cô đã chuẩn bị trước một phòng khác, tương đối an toàn, đồ đạc trong phòng cũng khá tốt, ở cũng tương đối thoải mái.

Chân lý của Khương Đường chính là, chỉ cần thoải mái là được.

Có đồ tốt không dùng thì đúng là đồ ngốc!

"Được, đợi lát nữa chị sẽ xuống đặt thêm một phòng." An An thu dọn đồ ăn thừa đi, chỉ để lại cho Khương Đường một ít thức ăn.

Khương Đường nhìn đĩa thịt kho tàu ngày càng cách xa mình, vẻ mặt bi thương, cố gắng giãy giụa lần cuối: "An An, chị nhìn xem. Chị không thấy bọn chúng dường như không muốn xa em sao?"

"Đường Đường, tháng này em đã tăng ba cân rồi. Đạo diễn Lâm nói, nếu em mập lên, sẽ rất khó cho việc quay phim."

An An làm như vậy cũng là vì cô. Nếu không đợi phim chiếu lên, khán giả thấy diễn viên lúc mập lúc ốm, chất vấn đoàn phim dùng thế thân thì phải làm sao?

"Ài, vậy được rồi. Chị mang nó cách xa em một chút." Nếu không được ăn, vậy thì nhắm mắt làm ngơ đi. Mắt không thấy tim không đau!

Khương Đường quả quyết nhắm hai mắt lại, cô sợ nhìn nữa, sẽ thành cảnh sinh li tử biệt giữa cô với thịt kho tàu mất.

Khương Đường thấy cô ấy đi rồi, khẽ hừ một tiếng, sau đó đi vào phòng ngủ, lén lút ăn một viên kẹo.

Thật ngọt!

Khương Đường híp híp mắt, vẻ mặt hưởng thụ. Vẫn là kẹo ngon nhất, lại còn là vị xoài cô thích nhất. Trong phút chốc cô bỗng cảm thấy bị tiền bối kia cũng không đáng ghét lắm.

Cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, liền lấy di động ra, canh góc chụp. Sau đó lại chỉnh chỉnh sửa sửa một hồi. Kéo kéo mân mê nửa giờ, liền đăng tấm ảnh chụp 3 miếng thịt kia lên Weibo:

@Khương Đường không ngọt V: An An bảo mình mập lên rồi, chỉ cho mình ăn 3 miếng thịt! Mọi người nói xem mình rốt cuộc có mập không!!! [hình ảnh] [hình ảnh].

Weibo mới đăng không lâu, liền có fans nhảy vào bình luận.

@Nhóc Đường nhà tôi: Mập chỗ nào chứ! Nhóc con là chúng ta là gầy nhất!An An thật nhẫn tâm nha, lại còn không cho nhóc con nhà mình ăn thịt. Đợi một lát, tôi đây gửi cho cô một lưỡi dao!

@Đường Đường nhà tôi đáng yêu nhất: Nhóc con đừng nghe lầu trên nói, đến nhà chị đi, nhà chị có rất nhiều thịt. Đường Đường đến đây, chị cho em ăn một miếng thật to!

@Bảo vệ của Khương Đường: Lầu trên, cô đừng tưởng tôi không biết, cô đang dùng thịt hấp dẫn Đường Đường. Đường Đường, hay là chị đến nhà em đi, nhà em không chỉ có nhiều thịt mà còn có nhiều đồ ngọt nữa nha~ [gương mặt ông chú đáng khinh]JPG.

@Tiểu tình nhân của Khương Đường: Hừ, Đường Đường là loại người dễ bị mê hoặc bởi chút lợi nhỏ đó sao. Các người còn đi "câu dẫn" Đường Đường, em ấy không cần thể diện à!

@Tôi là antifan chân chính: Này lớn lên cũng thật cmn quá đáng yêu rồi! Không anti nổi nữa thì phải làm sao đây!

@Đường Đương mau đến đây: Ha ha, anti lầu trên, có phải rất có cảm giác thất nghiệp không? Tất cả là do Đường Đường nhà tôi quá đáng yêu, hahahaha~

...

Khương Đường kéo đến bình luận này, nuốt nuốt nước miếng, thật ra câu nói kia rất đúng, cô quả thật không cần mặt mũi.

@Lâm Thịnh V: Cô cố gắng kiềm chế chút. Nếu không mập lên, phim của tôi làm sao diễn!

@Bạn gái thứ 7 của Khương Đường: Đạo diễn, ngài hung dữ cái gì chứ. Nhóc con đã quá đáng thương rồi nha~

@Tôi là Khương xinh đẹp: Lầu trên +1

....

+10086

Thời điểm Khương Đường đăng Weibo, điện thoại của Giang Kỳ cũng vang lên một tiếng. Đúng lúc phòng làm việc đang họp, bỗng dưng chuông điện thoại vang lên, đám nhân viên còn tưởng là điện thoại của mình quên tắt âm, bị dọa đến chảy mồ hôi lạnh.

Bọn họ hiểu rõ tính tình của ông chủ nhà mình, nếu tức giận có thể dọa chết người khác.

Tất cả đang chuẩn bị tinh thần bị giáo huấn, liền thấy ông chủ lấy điện thoại từ túi áo ra. Rốt cuộc đám nhân viên cũng thở phào một hơi, may mà không phải điện thoại của mình.

Giang Kỳ nhìn nhìn điện thoại. Hiện tại anh đã quen thuộc với việc sử dụng Weibo, không những vậy còn lập một Weibo phụ, chỉ theo dõi một mình cô nhóc kia, hơn nữa còn đưa cô vào mục yêu thích.

Anh nhanh chóng kéo đến Weibo của cô, thấy được bài viết mới nhất, nhìn thấy ảnh chụp, không tiếng động mà cong cong khóe môi. Anh lưu tấm ảnh đó về, sau đó lướt lướt phần bình luận.

Lúc này mới chú ý đến, nhóc con kia có rất nhiều fans, anh lướt lướt phần bình luận, tất cả đều là của fans, hầu như không có anti. Điểm này của cô so với mấy nghệ sĩ khác rất đặc biệt. Ở cái giới này, mỗi người ít nhiều gì cũng có vài antifan, nhưng cô thì lại khác.

Giang Kỳ suy nghĩ, đoán chừng là do em ấy quá đáng yêu, ai nhìn cũng cảm thấy yêu quý.

Anh nhìn bình luận của các fans, ai cũng treo "Nhóc con nhà tôi"lên miệng mà kêu, còn có bình luận của Lâm Thịnh, liền có chút khó chịu, tay liền không nhịn được đi tới phần bình luận, gương mặt lạnh nhạt mà gõ ra một dòng chữ.

@Anh trai nhỏ thứ 138 của Khương Đường: Ôi ôi ôi! Nhóc con thật đáng yêu! Một chút cũng không mập! Đã rất ốm rồi, ăn nhiều một chút! Có thịt mới đáng yêu!

Tài khoản phụ của anh là "Anh trai nhỏ thứ 138 của Khương Đường", vốn dĩ lúc đầu muốn lấy tên Anh trai nhỏ của Khương Đường, đáng tiếc đã có người sử dụng, anh đổi hết cái này đến cái khác, cuối cùng chỉ có cái tên này là hợp lệ.

Trình Viễn thấy anh nhìn chằm chằm điện thoại, còn cười mấy lần, có chút tò mò hỏi: "Giang Kỳ, có chuyện gì vui à?"

"Không có gì. Vừa đọc được một tin tức kinh tế tài chính khá thú vị trên Weibo."

Giang Kỳ tắt điện thoại, nhìn xuống phía dưới: 'Mọi người cứ tiếp tục."

"Được, thưa sếp, vừa rồi tôi nói đến..."

Giang Kỳ nghe người nọ báo cáo, nhưng tâm trí đã sớm bay đến nơi khác rồi. Cô nhóc kia hẳn là đang rất khó chịu. Trợ lý kia cũng thật là, cô ấy không phải chỉ ăn thêm mấy miếng thịt thôi sao, cũng không phải chuyện to tác. Nếu để anh chăm sóc cô thì tốt rồi...

- --

Ngày hôm sau, Khương Đường đến đoàn phim. Vì nguyên nhân của cô, nên mọi người liền tăng ca làm thêm giờ. Trong lòng cô có hơi áy náy, liền bảo An An mua bữa sáng ở Nhất Phẩm Hiên cho mọi người.

"Xin lỗi mọi người, khiến công việc của mọi người chậm trễ, đây là chút thành ý của tôi."

Khương Đường để An An kêu người đem cơm hộp vào.

"Oa! Bữa sáng của Nhất Phẩm Hiên sao. Khương cũng quá khách khí rồi!"

Người vừa nói chuyện là Tiểu Lưu, người phụ trách của đoàn phim. Tâm trạng cô ấy vốn dĩ đang khó chịu vì phải làm thêm giờ, nhưng nhìn thấy bữa sáng thịnh soạn trước mặt, chút không vui nhanh chóng tan thành mây khói.

Mấy người khác đa số cũng chung ý nghĩ với Tiểu Lưu. Con người mà, ai mà không có chút tâm tư nho nhỏ. Nhưng mà chút tâm tư ấy tới nhanh mà đi cũng nhanh.

Khương Đường dù gì cũng ở trong giới giải trí ba năm, vẫn hiểu được chút đạo lý này, cho nên tối hôm qua liền dặn dò An An về bữa sáng.

Lâm Thịnh bước vào đoàn phim, liền nhìn thấy nhân viên của mình đã bị thu phục chỉ bằng một bữa ăn sáng. Ông đi tới trước mặt Khương Đường, hiếm khi khó chịu mà hừ một tiếng.

Khương Đường nghe tiếng liền ngẩng đầu, chớp chớp đôi mắt nói: "Đạo diễn, giọng của thầy không được khỏe ạ?"

"Cô biết rõ còn hỏi tôi. Tối qua tôi bị nhóm fans của cô vây lấy, cô cũng không nói đỡ một tiếng!" Nhìn ông bị một đám con gái dây dưa, đúng là vô lương tâm!

"Làm gì có chứ. Fans của em đáng yêu đến vậy, nào có hung dữ như lời của thầy ạ!"

Khương Đường cô còn lâu mới thừa nhận là mình cố ý trả thù thầy ấy. Cô không thể ăn uống thoải mái, vị đạo diễn này cũng có một phần trách nhiệm trong đó nha.

Hơn nữa cô hiểu rõ fans của mình, tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng vì muốn phim mới của cô có thêm nhiệt nên mới nói mấy câu đùa giỡn với đạo diễn, cũng không phải muốn làm khó dễ thầy. Chính vì vậy nên cô mới không quản chuyện này.

***Hết chương 6***

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play