Mặt Trần Nhu bình tĩnh cực kì, mấy lời đồn đãi với cô mà nói căn bản không đau không ngứa.

“Nhưng mà hiện tại thời đại phát triển, tôi biết tôi có ánh mắt thiển cận, nhìn những năm gần đây chị không hề nói ra nói vào, cũng không đi nói dài nói ngắn, vun vén việc nhà chăm sóc con cái thỏa đáng, là do chính bản thân tôi thiển cận hẹp hòi, tôi phải nói với chị một lời xin lỗi.” Mã Ngọc Linh nói.

Có xin lỗi hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì tới Trần Nhu, cô chỉ nói: “Chuyện này của cô là như thế nào?”

Mã Ngọc Linh cắn răng nói: “Cũng không biết con quỷ lưỡi dài kia là ai, hôm qua tôi cùng với chủ nhiệm của tôi lên phố, nhưng mà lúc ấy tôi đi dài cao gót, suýt chút nữa trẹo chân, là chủ nhiệm đỡ cánh tay tôi, bên cạnh tôi còn có hai vị đồng nghiệp nữa mà. Cũng không biết là ai nhìn thấy, về nhà đã lan truyền thành tôi với chủ nhiệm tay trong tay đi dạo phố!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play