Chỉ là hiện giờ người tuần tra rất ít, những hôm anh không về nhà mà ở lại huyện có đi dạo vài lần, thế là cũng có người tới lấy ra hạt dưa hỏi anh có muốn mua hay không?
“Vẫn là nên từ từ hãy đi.” Trần Nhu nói.
“Anh muốn cầm qua cho cô ấy.” Hàn Quốc Bân lại nói: “Cô ấy ở trên huyện dã lâu nên quen thuộc, trong lòng cũng nắm chắc.”
“Vậy cần em làm gì?” Trần Nhu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT