- Tiểu hầu tử ngươi đánh thật là vui a, chẳng qua cũng không cần phải phiền toái như vậy a. Xem ta đây!
Vương Phật Nhi vừa đem sáu đầu phân thân Hắc Giáp Huyền Kỵ cùng U Minh Huyễn Yêu, tống xuất khỏi Ác Quỷ Đạo, liền chứng kiến thân hình vô cùng to lớn của Thạch Linh Thông. Đầu Thái Cổ Cự Viên này, chẳng biết lúc nào đã đến gần, lấy thân hình cao lớn cả ngàn trượng của hắn, thế nhưng ngay cả Vương Phật Nhi cũng không hề phát giác.
- Mong tiền bối hãy đem lực lượng đang thao túng hai đầu thi yêu này chặt đứt, hai đầu thi yêu này, đối với vãn bối còn có một chút tác dụng.
Vương Phật Nhi thấy Thạch Linh Thông có ý tương trợ, không khỏi vui mừng. Thạch Linh Thông gãi gãi cái đầu đầy lông lá của mình, năm ngón tay xòe ra, chụp xuống một cái, hai đầu thi yêu liền nằm gọn trong tay hắn, quang diễm trên người bị trừ khử, chỉ còn lại tu vị của bản thân.
- Ha ha, thì ra còn có loại biện pháp này a!
Vương Phật Nhi cũng không phải là thứ ngu ngốc, lập tức hiểu rõ, Thạch Linh Thông chính là dùng chân khí hùng hồn của bản thân, ngăn cách lực lượng truyền thâu của ngoại giới, khiến cho hai đầu thi yêu này không còn ngoại lực trợ giúp. Chỉ hai đầu thi yêu này thì Vương Phật Nhi ứng phó dễ như trở bàn tay, lập tức liền gieo xuống chân khí nguyên thai. Đem chúng luyện thành phân thân.
- Không biết tiền bối có tính toán gì hay không, hay là về Tây Địch, thăm thú phong thổ của Bạch Nguyệt Yêu tộc một chút.
Thạc Linh Thông sờ sờ cằm, lắc đầu nói:
- Ở Tây Địch ta không có người quen, không muốn trở về.
Vương Phật Nhi cẩn thận nói:
- Nếu tiền bối không có nơi để đi, vậy đến Đại Lôi Âm tự. Những lúc tiền bối buồn, có thể đi xung quanh giải sầu, vị trí của Đại Lôi Âm tự thông với các hướng, muốn đi đâu cũng dễ dàng.
Thạch Linh Thông lắc đầu thở dài:
- Trung Thổ thần châu ta sớm đã đi hết, cũng không có địa phương gì đặc biệt để tưởng nhớ.
Vương Phật Nhi thấy Thạch Linh Thông còn đang do dự, linh cơ vừa động, nói to:
- Bên ngoài Trung Thổ. Còn có khối đại lục khác, nhờ cơ duyên xảo hợp ta có được một bức hải đồ cùng với hải thuyền ở một địa phương, đang có ý định ra ngoài hải ngoại du ngoạn. Nếu tiền bối ở Trung Thổ nhàm chán, có thể theo vãn bối đi hải ngoại giải sầu.
Thạch Linh Thông nghe vậy nhất thời mừng rỡ, không ngớt nói tốt, trong lòng Vương Phật Nhi mừng thầm, cùng tuyệt thế cao thủ từ thời Thái Cổ lôi kéo quan hệ, chỗ tốt về sau không cần nói cũng biết.
Đã có Ngũ Trang Quan quan chủ Diễn Đạo Trang, cùng cung chủ Quảng Hàn Cung Hình Ngọc xuất thủ, muốn cho Hoàng thúc thả tám gã nam nữ trẻ tuổi, liền đảo ngược tình thế, lại một lần nữa lâm vào thế giằng co.
Chi Hiếu Long cùng với tam đại trưởng lão Bạch Lộc Động. Bốn người liên thủ vây khốn đám nam nữ trẻ tuổi này, còn Diễn Đạo Trang, Hình Ngọc tiến lên bổ khuyết chỗ của bốn người. Song phương lại đại chiến. Đánh đến thiên hôn địa ám, càng về sau Hoàng thúc càng không còn rảnh tay phân thân kiềm chế Vương Phật Nhi, cùng hai đầu thi yêu mất đi liên hệ, hắn cũng không để ý.
So với tam đại trưởng lão cả đời chỉ nguyên cứu học vấn, tu luyện kiếm thuật. Tiên quyết, Chi Hiếu Long không cần phải có kiến thức uyên bác nhiều như vậy.Tuy rằng Hoàng thúc Hình Xích Đế chọn dùng bí thuật độc môn, nhưng mặt trời về chiều cũng không làm nên chuyện tình gì mới. Năm tháng đi theo cổ nhân, trong đó thủ pháp luyện chế pháp bảo, Chi Hiếu Long đại khái có thể đoán được rõ ràng.
“Lão phu hiện tại sử dụng thân thể này, do lúc trước hấp tấp chọn lựa vội vàng, kết quả không phát huy ra thập thành công lực. Mấy nam nữ này ngược lại cũng không tệ, chờ ta gieo xuống chân khí nguyên thai thử xem!”
Chi Hiếu Long nghĩ đến là làm, giơ tay xuất ra một đoạn thanh đằng, đúng lúc một trong hai gã hoàng lăng bát vệ có đôi mắt màu đỏ thẫm phi thân qua, vừa vặn bị cái thanh đằng bắn trúng.Thanh đằng vốn không đầu, thời điểm tiếp cận nam tử. Phía trước đột nhiên hiện ra một hàm răng lớn sắc nhọn, gặm cắn hung ác, xâm nhập da thịt.
Trên người nam tử kia lập tức thả ra một đạo hào quang màu vàng nhạt, đem thanh đằng chấn bay ra. Chi Hiếu Long tự xưng từ trước đến nay học thức đệ nhất, cơ quan thuật đệ nhất, học vấn ở phương diện này, cũng mô phỏng theo thiên nhân. Đao khí hóa thành tiên (roi) khí, giơ tay đem nam tử áo trắng chế trụ, đem công lực hộ thể của đối phương áp chế đến mức thấp nhất.
Đoạn thanh đằng kia, nhận được sự trợ giúp của Chi Hiếu Long, lập tức chui vào cơ thể của nam tử kia, sau khi ngọ nguậy một chút một chút, liền biến mất không thấy tung tích. Nhưng điều cổ quái chính là, tuy Chi Hiếu Long đã gieo xuống chân khí nguyên thai, nhưng nam tử kia một cái nhíu mày cũng không có, đột nhiên hét lớn một tiếng, cây roi của Chi Hiếu Long đang trói buộc hắn cũng bị chấn khai, giương tay phát mấy chục đạo chân khí lợi hại, đem cơ quan thuật đại tông sư này, bức đến nổi phải thoái lui.
“Quả nhiên ta đã đoán trúng đúng là độc nhất vô nhị, là tồn tại của bán cơ quan, bán sinh mệnh. Cái kỹ thuật này lúc trước ta nguyên cứu cũng không thể nào hiểu được, không thể tưởng tượng được trong lớp vãn bối, xuất hiện một thiên tài như vậy.”
Chi Hiếu Long vô bi vô hỉ, hai tay vung lên liên tục, hiệp trợ tam đại trưởng lão Bạch Lộc động, đem tám gã địch nhân bán cơ quan, bán sinh mệnh, một mực vây khốn ở một góc, lại không để bọn chúng đi trợ giúp Hoàng thúc Hình Xích Đế.
Những vật này tuy cổ quái, nhưng cũng có được thực lực tương đương với cao thủ tiểu thiên kiếp, bên trong đại não lưu trữ, cũng ghi chép vô số chiêu thức tinh diệu. Nhưng cuối cùng cũng không phải theo cảnh giới thấp nhất, từng bước một, tu luyện đến cấp bậc cao thủ như vậy, động tác sử dụng đã thành bản năng. Tùy cơ ứng biến linh hoạt. Truyện "Đại Viên Vương "
Chi Hiếu Long thăm dò tám gã thanh niên nam nữ này thật chi tiết, lập tức định ra hơn mười sách lược đối phó, đem từng cái ra thử nghiệm, rốt cuộc cũng tìm ra nhược điểm của đám quái vật này.
“Xem ra ngoại trừ dùng chân khí nguyên thai, khống chế bọn chúng vẫn còn một cơ quan khác nữa. May mà gần đây ta tìm được mấy mai Tinh Kim Tri Chu Vạn Xảo Tỏa, bằng không cũng không có cách nào xoay chuyển tình thế hiện nay.”
Chi Hiếu Long đang muốn ra tay, đột nhiên một tiếng nổ mạnh vang trời, một thân hình to lớn đến cực điểm, xuất hiện trong hư không, bên cạnh mấy trăm khỏa lôi cầu giăng khắp bầu trời, phàm những gì đụng phải lôi cầu, lập tức bị oanh thành tro bụi.
- Tiền bối, chúng ta xuất hiện tại nơi này, phải chăng có chút gì đó không đúng?
Vương Phật Nhi giờ phút này đã khôi phục lại bộ dáng hài đồng sáu tuổi, hắn cùng với Thạch Linh Thông vừa mới ra khỏi Ác Quỷ Đạo, vốn muốn tìm một nơi vắng vẻ không người, xem tình hình thế nào mới quyết định rời đi, hay thừa lúc hỗn loạn rồi cướp bóc. Nhưng hầu tử này lại cảm ứng được, trong hoàng cung có khí tức của cường giả, liền không kiềm chế được [email protected] muốn của bản thân. Cưỡng ép Vương Phật Nhi phải đi theo hắn.
Bời vì sự xuất hiện của hai người bọn họ, tam đại trưởng lão Bạch Lộc động trong lòng khiếp sợ, đem Hỗn Độn kiếm trận sắp xếp để phòng thủ, để sáu nam hai nữ thả ra ngoài, trong đó có một gã hướng đầu Thạch Linh Thông đập xuống. Truyện "Đại Viên Vương "
- Thú vị, những vật cổ quái này, thực sự là thú vị!
Thạch Linh Thông hiện giờ tiến nhập vào trạng thái chiến đấu, thân hình tựa như một hòn núi lớn. Đối mặt với Hoàng Lăng vệ, hắn nhe răng cười lên, hai tay kéo một phát, một đầu cự bổng toàn thân lôi quang điện diệu từ trong tay mà ra.
Hắn chỉ tiện tay đánh một cái, cự bổng được lôi điện bao quanh, liền vững vàng đâm về phía trước Hoàng Lăng vệ, cự bổng kia so với Hoàng Lăng vệ còn lớn hơn rất nhiều, hắn thuận tay xoay bổng một cái, Hoàng Lăng vệ giống như con sâu cái kiến, bị cự bổng mang theo đâm thẳng xuống đất.
Một chiêu liền g!ết chết một gã Hoàng Lăng vệ, làm cho Thạch Linh Thông vừa mới xuất hiện. Là tiêu điểm của chúng nhân nhìn trừng trừng.Vương Phật Nhi cực kỳ hâm mộ, thầm nghĩ trong lòng: “Ta khi nào mới được uy phong như vậy? Chờ khi ta võ công đại thành, nhất định phải g!ết chết Trương Húc, Khuất Hàn Thiền…những điểu nhân này, làm cho chết khiếp đôi cao sơn lưu thủy này!
(BT: Cao sơn lưu thủy: gắn liền với điển tích Bá Nha – Tử Kỳ, ý chỉ 2 tên này là tri âm tri kỷ.)
Hoàng thúc Hình Xích Đế, đột nhiên nhìn thấy Thạch Linh Thông uy mãnh như vậy, đáy lòng phát lạnh. Thầm hô một tiếng không ổn! “Bạch Nguyệt Yêu tộc từ nơi nào tìm ra một đại cao thủ như vậy, thực lực như vậy mà lại không kém lão hầu tử Bạch Thương kia chút nào. Nếu là lúc bình thường thì ta không cần phải sợ, nhưng hiện tại bị nhiều người vây công như thế này. Làm sao mà phân tâm đi đối phó chứ?”
Chứng kiến Thạch Linh Thông xuất hiện, Nho Đạo hai đại cao thủ, đều phát lạnh trong lòng.
“Vẫn tưởng rằng, Bạch Nguyệt Võ thánh Bạch Thương đã sớm phân liệt với Yêu tộc, độc chiếm bốn mươi bảy đảo ở hải ngoại, từ nay về sau không lý đến Trung Thổ. Mộc tộc Kiếm Soát hành tung bất định, chưa bao giờ nhúng tay vào đại sự của Tây Địch yêu tộc. Cho dù Hình Xích Đế có là cây đại thụ, nhưng có Diễn Đạo Trang của Ngũ Trang Quan quan tâm, Quản Hàn Cung cung chủ Hình Ngọc tọa trấn. Đại Càn vương triều an ổn như trước. Không nghĩ Tây Địch còn che dấu cao thủ như vậy. Nếu hoàng thúc Hình Xích Đế vừa đi, Nhân tộc còn có ai có thể ngăn cản?”
Khuất Hàn Thiền trong lòng khiếp sợ, quét ngang toàn trường, đã thấy Trương Húc và hắn giống nhau, trong mắt có chút mê mang.
Diễn Đạo Trang cùng Hình Ngọc,t hân là Đạo môn lưỡng đại tông sư, cũng không thể phán đoán tình thế của người này. Cơ hồ là đồng thời ra tay cùng một lúc, đem Cưu Ma La Cấp Đa cùng Bạch Thái Giám bại lộ trước mặt Hình Xích Đế.
Đối mặt với cơ hội như vậy, Hình Xích Đế sao có thể bỏ qua, chín khối Bạch Kim Thánh thạch va chạm, phát ra vô số Hỏa Tinh, đem Bạch Thái Giám cùng Cưu Ma La Cấp Đa bao phủ bên trong. Cưu Ma La Cấp Đa hóa thân thành cự viên khổng lồ, có lực lượng bá đạo khẽ đụng vào binh khí một cái, Bạch Thái Giám vô luận lực lượng hay võ công, đều thua xa Hoàng thúc Hình Xích Đế, liều mạng chém tới, cùng biến hóa, cũng khó lòng trốn khỏi ba khối Bạch Kim Thánh thạch, chỉ có thể dùng tư thế liều mạng.
- Hình Xích Đế, muốn mạng của ta, cũng không phải dễ dàng như vậy!
Bạch Thái Giám rống lên một tiếng, mỗi một sợi tóc đều bắt đầu nổ lên.
“Thiên Ma Phụ Sinh bí quyết Huyễn Tượng ma triều!”
Cơ hồ trong nháy mắt, Bạch Thái Giám đem bảy mươi hai đạo sát khí mà suốt đời hắn dùng công pháp huyền dị chuyển hóa thành tử khí đậm đặc vô cùng, ở sau lưng hình tượng
Thiên Ma vô cùng hung ác tàn bạo, Bạch Kim Thánh thạch nện xuống, Bạch Thái Giám đã mất đi rất nhiều máu huyết thân hình tiều tụy, giống như cây khô lá vàng bị mài thành bột phấn.
Bạch Thái Giám chuyển hóa sinh cơ thành tử khí, ngưng tụ ra hình tượng Thiên Ma, nhanh như chớp, phóng về phía chân trời.
Vương Phật Nhi đứng xem mà trợn mắt há hốc mồm, vật như vậy hắn mới trông thấy lần đầu. “U Đế, Bạch Thái Giám tiền bối vậy mà trong tình cảnh sống chết trước mắt, từ bỏ thân thể, hóa thành U Đế. Môn hạ Bạch Nguyệt Võ Thánh quả nhiên không phải là hạng người dễ dàng khinh thường!”
Ý niệm trong đầu mới nghĩ tới đây, toàn thân hắn đột nhiên toát mồ hôi lạnh, quát to một tiếng không tốt: “Sư phụ ta gặp nạn rồi!”
Mất đi Bạch Thái Giám kiềm chế, Nho đạo bảy đại cao thủ đồng thời rút tay lại, Cưu Ma Đa Cấp Đa đứng một mình trên không trung, đối mặt với Bạch Kim Thánh thạch, Ngũ Đế Long quyền của Hoàng thúc.
Cưu Ma La Cấp Đa có ý nghĩa đặc biệt đối với Vương Phật Nhi, hắn tuyệt đối ngồi yên không lý tới.
“Thạch tiền bối, coi chừng bị những tên Nhân tộc này vây công!”
Nhẹ giọng buông xuống một câu,Vương Phật Nhi hét lớn một tiếng, bắn lên giữa không trung, thân hình căng phồng lên dữ dội, còn chưa sử dụng hết lực lượng của Thái Cổ Ma Viên biến, Thập Hung Sát Thần bổng đánh về phía một khối Bạch Kim Thánh thạch.
Vương Phật Nhi mới tiếp xúc cùng Thạch Linh Thông, không có biết rõ tính cách của vị tiền bối này ra sao, nếu Thạch Linh Thông nguyện ý giúp một tay, chuyện này cũng không cần hắn nhờ, nếu Thạch Linh Thông không muốn hỗ trợ, hắn tự hỏi tài ăn nói của mình có vấn đề gì hay không, có thể lập tức lừa gạt người này ra sức giúp đỡ.
Vì vậy hắn mới dùng sách lược mà hắn nắm chắc nhất,chính là âm thầm châm ngòi một cái, để cho Thạch Linh Thông đối tất cả người của các tộc, đều sinh lòng cảnh giác, tự nhiên sẽ có diệu dụng không lường. Thạch Linh Thông mỉm cười tiêu sái,đ ối với lời nói của Vương Phật Nhi, tựa hồ không để trong lòng. Càng không có bất kỳ ý tứ nào muốn công kích Hình Xích Đế. Truyện "Đại Viên Vương "
Bất quá, chẳng những lời nói của Vương Phật Nhi đối với Thạch Linh Thông có tác dụng, đối với những người khác cũng có ảnh hưởng thật lớn. Vương Phật Nhi, Cưu Ma La Cấp Đa, Thạch Linh Thông đều là người Bạch Nguyệt tộc, thậm chí Bạch Thái Giám cũng là Bạch Nguyệt tộc. Trong mắt người ngoài,bọn họ tự nhiên là một phe.
Thạch Linh Thông không ra tay, đối với bọn họ mà nói, cũng là tự trọng thân phận, khinh thường vây công, hoặc là tìm kiếm cơ hội thích hợp ra tay mà thôi. Trương Húc, Khuất Hàn Thiền, Diễn Đạo Trang, Hình Ngọc bốn đại cao thủ dưới tình huống như vậy cũng không có xuất toàn lực cùng Hình Xích Đế, âm thầm lưu lại một phần công lực, chuẩn bị đối phó tình huống vị Hồng Hoang đệ nhất vệ làm khó dễ.
Vương Phật Nhi lúc ở tại Ác Quỷ Đạo đã cùng Hình Xích Đế giao thủ, đối với cách ứng phó Ngũ Đế Long quyền như thế nào đã sớm tính toán kỹ càng. Vừa xuất tràng, đã ngưng tụ vô số Thái Dương Chân Hỏa Kim Luân, phóng ra đầy trời, vượt qua Bạch Kim Thánh thạch, chém vè phía Hình Xích Đế.
Ngũ Đế Long quyền mạnh về tấn công không thiện về phòng ngự, Vương Phật Nhi thầm nghĩ đem Hình Xích Đế áp chế không thể buông tay công kích, tự nhiên như vậy sẽ tương đối dễ dàng ứng phó. Đã có hắn gia nhập, Cưu Ma La Cấp Đa cũng không e ngại Bạch Kim Thánh thạch điên cuồng nện xuống, chỉ có hai thầy trò ra tay không cố kỵ, phối hợp không chê vào đâu được.
Khuất Hàn Thiền nhìn Vương Phật Nhi, trong nội tâm có vài phần sát khí, nhưng nhìn thấy Vương Phật Nhi uy mãnh như vậy, hắn trong lòng không khỏi than nhẹ:
“Đại Lạn Đà tự từ khi Ma Phật tạo phản, đã bắt đầu suy yếu, căn bản vô lực chống lại thư viện củaTrung Thổ. Không nghĩ tới từ khi Cưu Ma La Cấp Đa xuất hiện, bất quá chỉ có mấy năm, lại thay đổi nhiều như vậy. Tên Vương Phật Nhi này tiến bộ thần tốc, chỉ sợ là ta không phải là đối thủ của hắn nữa rồi.”
Bảy đại cao thủ của hai môn Nho Đạo, dùng thần thức trò chuyện với nhau, một lát sau,r ốt cục cũng ra quyết định, tiếp tục sách lược vốn có.
“Cái đầu Cự Viên khổng lồ này trợ giúp cho Tây Địch yêu tộc, cũng là địch nhân mà thôi. Địch nhân càng cường đại, sẽ kích phát tiềm lực vô cùng của tộc nhân chúng ta mà thôi, vì thế sẽ xuất hiện nhân tài. Mà Hình Xích Đế, áp chế nhân tộc Trung Thổ lại không đơn giản như vậy. Nếu qua mấy trăm năm, chỉ sợ quốc sự thối nát sẽ không cách nào thu thập, số lượng dân cư giảm bớt với số lượng đáng sợ, cho dù không có kẻ thù bên ngoài, cũng đã tự bị diệt tộc rồi.”
__________oo0oo_________