Nếu Vương Phật Nhi dùng lực lượng của bản thân tiến vào Ác Quỷ Đạo thì nhất định phải để thân thể ở lại Nhân Gian Giới làm tọa độ quay trở về. Nếu mà cả thân thể cũng bị hút vào Ác Quỷ Đạo thì cho dù hắn có thể phá vỡ cấm chế mà quay trở về trần thế thì cũng không biết sẽ bị đẩy đến tận nơi nào. Truyện "Đại Viên Vương "
Tam Túc Kim Ô nóng giận gáy lanh lảnh ròi phi thẳng vào trong Cửa khẩu vào Âm giới. Lửa âm tỳ màu vàng kim chợt lóe chợt tắt, vùng lốc xoáy màu đen lập tức nhỏ còn một nửa, lực hấp dẫn nhất thời yếu bớt.
Ngọn lửa trắng nhợt trên người tên Hắc Giáp Huyền Kỵ cầm thanh trường thương ba mũi đột nhiên bùng mạnh lên đến cực đỉnh, kỵ thú dưới thân lùi nhanh về phía sau, hý một tiếng dài cổ quái và vùng thoát khỏi lực hấp dẫn vào cửa khẩu Âm giới.
Vương Phật Nhi thầm than một tiếng, trông theo tên Hắc Giáp Huyền Kỵ thúc tọa kỵ trong chớp mắt đã biến mất vào trong rừng cây tràn ngập sương khói. Lúc trước hắn dùng biện pháp này để chia tách mười lăm tên Hắc Giáp Huyền Kỵ, giờ thì trái ngược nó lại giúp cho tên đại thi yêu bỏ trốn.
Còn lại hai tên Hắc Giáp Huyền Kỵ. Chi Lâu Già và Phật Đà Bạt La vây chặt tên cầm một đôi Lang nha bổng ngắn còn Vu Đạo Toại thì hừ lạnh một tiếng rồi tiến đánh một gã Hắc Giáp Huyền Kỵ khác.
Thi khí bị Đại Nhật chân hỏa của Vương Phật Nhi trung hoà, Hắc Giáp Huyền Kỵ lại chỉ còn có hai tên nên dần dần loãng đi. Cơn lốc xoáy màu đen tuy vẫn còn không ngừng xoay chuyển nhưng thế cũng đã bắt đầu suy yếu.
Chiến cuộc đến đây đã không thể nào xoay chuyển được nữa. Khi Vương Phật Nhi cũng gia nhập trận chiến thì hai tên Hắc Giáp Huyền Kỵ kẻ trước người sau đều bị hắn phong ấn vào Hoàng Ngọc đoản thước. Hết nguồn cung cấp thi khí, cửa Âm giới lại suy yếu thêm và bị Vương Phật Nhi đánh một quyền phá tan.
" Đánh nhau sống chết rồi cũng bắt được sáu tên Hắc Giáp Huyền Kỵ. Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La, hãy quay về!"
Vương Phật Nhi cực kỳ hài lòng với chiến quả này, sau khi thu hồi hai đại hộ pháp thần tướng liền bảo Vu Đạo Toại:" Vì sao pháp môn lấy thần binh phong trấn thần tướng của Đại Lạn Đà tự chúng ta lại có thể vận dụng đối với tên thi yêu này?"
Vu Đạo Toại hừ lạnh một tiếng, đáp:" Ngươi đừng hỏi ta. Ta cũng không biết."
Vương Phật Nhi nghe xong liền cười khổ, hỏi:" Vì sao tiên sinh lại phải dùng Bắc Đẩu của ta để phong ấn Nhất Đao!"
Vu Đạo Toại không muốn trả lời, một lúc lâu sau mới miễn cưỡng nói một câu:" Ta muốn thử xem có biện pháp nào giúp ta thoát khỏi tình trạng hiện giờ hay không. Hiếm khi có một tên thi yêu mạnh như vậy để thí nghiệm, cơ hội nàythật khó cầu!"
Vương Phật Nhi lần này chỉ lắc đầu cười khổ, không muốn hỏi thêm gì nữa.
" Nhất Đao, Nhị Lang Nha, Tam phủ, Tứ Sóc, Ngũ Thiết Thương, Lục Đồng Chùy, Thất Tiên!"
Vương Phật Nhi dựa theo thực lực của bọn Hắc Giáp Huyền Kỵ một lần nữa đặt lại tên hiệu rồi lắc đầu thở dài và cười khổ:" Đáng tiếc là ta mặc dù có bảy tên thi yêu nhưng lại không có cách nào lập nên một đại quân thi binh cả."
Vu Đạo Toại hừ lạnh một tiếng, bác bỏ những lời nói bát nháo của Vương Phật Nhi:"Không phải thiên hạ chỉ có một mình ngươi muốn dùng thi binh để lập thành quân đội nhưng cho dù là ai thì cùng lắm cũng chỉ có thể tạo thành một đại quân tạm thời mà thôi. Lúc trước Hỏa Viên đại tướng hao tổn tâm tư, dùng ba tên thi yêu xây dựng nên đạo quân năm vạn thi binh nhưng cũng chỉ có thể dùng ở vùng Đại Lôi Âm tự mà thôi." Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi nhìn về phương nam, chậm rãi đáp:" Trong quân đội của Đại Lương Vương có nhiều thi binh như vậy, mỗi ngày hao tổn đi cũng không ít, hắn dùng cái gì để duy trì được nhỉ?"
Vu Đạo Toại hừ một tiếng, đáp:" Cũng không ngoài hai biện pháp, một là mỗi ngày giết một đám người sống luyện thành thi binh bổ khuyết, hai là đến nơi khác bắt về."
Vương Phật Nhi lắc đầu nói:" Binh lính còn sống có sức chiến đấu cao rất nhiều so với khi đã chết. Trừ phi Đại Lương Vương là kẻ điên còn không thì làm sao mà sử dụng cái biện pháp đầu tiên? Biện pháp sau thật ra cũng có vài phần khả năng, Đệ Lục Ma Đồng chiếm đóng Phượng Minh thành, chỉ sợ thu được không ít thi binh. Nơi đó cũng bị ảnh hưởng của địa khí núi Linh Cữu nên có thể tụ tập số lượng lớn thi binh nhưng mà Đại Lương Vương làm sao có thể mạnh hơn được Đệ Lục Ma Đồng chứ?"
" Việc này thì ngươi đi mà tìm hiểu!" Vu Đạo Toại thản nhiên nói rồi hóa thân thành một luồng khói trắng ẩn vào trong chiếc vòng tay Thiên Xà.
Vương Phật Nhi nhìn rừng cây bị hắn đốt cháy, khói đặc bốc cuồn cuộn rồi lắc đầu triệu Ma Ngoan ra và từ từ bay lên không. Cũng may rừng cây này không lớn nên cũng không phải lo đám cháy lan tràn.
" Lần này trở về chùa thì ta phải bế quan một lần, luyện cho thành vài loại khó nhất trong một trăm lẻ tám loại niệm pháp để sau này có đối mặt với địch thủ mạnh như Tàng Dạ Linh thì cũng không phải e ngại ."
Trên đường trở về Thanh Mộc thành, Vương Phật Nhi gặp hai toán thi binh nhưng thấy số lượng quá ít, chất lượng không ra gì nên hắn bỏ qua vì không muốn bị chậm trễ. Nhưng mà thi binh xuất hiện ngoài Thanh Mộc thành tựa hồ càng thường xuyên hơn so với lúc trước nên Vương Phật Nhi vẫn cảm thấy nghi hoặc.
" Ta đã quét sạch một lần, Ác Quỷ Đạo lại từng mở ra, tại sao còn có nhiều thi binh như vậy?"
Về tới thành, thấy khắp nơi đều hỗn loạn, Đại Lương quân và Bắc Chu quân lại bắt đầu công thành, Vương Phật Nhi liền đến Thỉ Phong Doanh triệu tập binh mã của mình nhanh chóng lên tường thành hỗ trợ.
Mộ Dung Thôn và Thương Vân Hồng đang lo binh sĩ bị khốn đốn, thấy Vương Phật Nhi xuất hiện thì cùng lộ vẻ vui mừng. Vương Phật Nhi lên trên tường thành, nhìn ra xa xa thì liền giật mình biến sắc, hỏi Mộ Dung Thôn:" Sao mà thi binh trong quân Đại Lương Vương lại đột nhiên thiếu mất hơn một nửa như vậy?"
Mộ Dung Thôn cười khổ đáp:" Vừa rồi Ác Quỷ Đạo mở ra nên không ít thi binh của Đại Lương Vương bị hút đi. Tuy nhiên loại tình huống này đã xuất hiện mấy lần, chậm nhất là tối ngày mai thì thi binh của Đại Lương quân sẽ lại bổ sung đủ như cũ!"
" Quyết không có khả năng này? Vùng Nam hoang làm gì có nơi nào có nhiều thi binh như vậy để cho Đại Lương Vương bổ sung?"
Thấy Vương Phật Nhi kinh ngạc, Mộ Dung Thôn ngay cả cười khổ cũng không nổi, chỉ thở một hơi thật dài rồi đáp:" Ta cũng vậy, nghĩ đến nát óc cũng không ra. Ban đầu ta còn nghĩ rằng Đại Lương quân thu gom binh lính chết trận trở về nhưng giờ xem ra không phù hợp về số lượng."
Vương Phật Nhi nhìn xuống dưới thành, thấy đại quân công thành vẫn đông như nước lũ giống trước đây thì ý nghĩ trong lòng vẫn bất định. Nhìn những cái đầu lâu tường không toàn vẹn, vẻ dữ tợn xuất hiện trên bờ tường thành, Vương Phật Nhi khẽ kêu lên rồi rút cây Thanh cung Mộc trong tay áo ra tham gia vào trận chiến giữ thành.
Đại Nhật chân hỏa phá trừ hết thảy mọi thuộc tính tà ác, đối phó với thi binh chỉ làm chơi ăn thật. Chân hỏa cháy bùng bùng trên cây Thanh cung Mộc, chỉ cần bay vào giữa đám địch thủ sẽ lập tức nổ tung ra.
Vương Phật Nhi sau mấy ngày liền quan sát cũng rất tâm đắc đối với việc chỉ huy chiến đấu như thế này, một mệnh lệnh ban xuống liền khiến chiến sĩ Thỉ Phong Doanh tầng tầng chiến đấu đâu vào đấy không hề thua kém binh lính Hoang Mộc quân chính quy.
Mộ Dung Thôn trước đây từng nghe tin tức về Thỉ Phong Doanh nên ngấm ngầm có vài phần xem thường đối với đạo quân thành lập vội vã, hơn nửa đều là tội tù, lưu dân này, chẳng qua hiện nay binh lực trong Thanh Mộc thành không đủ nên cũng đành phải sử dụng Thỉ Phong Doanh làm quân đội chính thức. Truyện "Đại Viên Vương "
Nhưng hắn thật sự không ngờ rằng sức chiến đấu của Thỉ Phong Doanh lại không kề kém." Thỉ Phong Doanh mạnh như vậy thì cũng giống như Thanh Mộc thành của ta có thêm một phần ba binh lực, càng có thể chống đỡ được lâu hơn."