Khương Công Vọng khá là kinh ngạc, cũng không cho là Vương Phật Nhi nói thật. Hắn không biết rằng Vương Phật Nhi hiện giờ đang lo lắng vì Đại Lôi Âm tự nhân tài khan hiếm, ngay cả xuẩn tài cũng không có. Nếu là người thực sự có võ công cao cường, nhân phẩm đáng tin, thì Vương Phật Nhi thật sự cam tâm tình nguyện nhường lại cái chức trấn thủ Nam Thiên môn quan này. Truyện "Đại Viên Vương " Truyện "Đại Viên Vương "
Có hơn trăm người vây quanh võ trường Thiên vũ số mười tám, một vị quan chủ lễ đã chờ lâu đến mức hết cả kiên nhẫn, thấy Vương Phật Nhi và nhóm Khương Công Vọng đến, kiểm nghiệm thẻ bài xong bèn lập tức tuyên bố khai mạc cuộc luận võ tranh đoạt chức trấn thủ Nam Thiên môn quan.
Vương Phật Nhi không đợi viên lễ quan kia nói ra quy tắc luận võ đã đưa tay rút Thanh Cung mộc ra, phóng ra băng hàn chân khí, quát to:" Hễ là võ tướng có chí gia nhập Đại Lôi Âm tự, tiếp được một chiêu của ta là có thể vượt qua kiểm tra."
Thanh Cung mộc rung lên, tức thì hóa thành hàng vạn hàng nghìn bổng ảnh, ngay cả ba người Khương gia thôn cũng cảm thấy tất cả bổng ảnh đầy trên trời kia đều nhắm hướng bọn họ công tới. Đám võ tướng trên trườn đấu, lập tức chửi bới loạn xạ, ai nấy đều rút binh khí ra ngăn cản chiêu tập kích mạnh mẽ bất thình lình của Vương Phật Nhi.
Vương Phật Nhi tựa như một lũ khói xanh cuốn quanh đấu trường Thiên vũ số mười tám một vòng, hướng mỗi người công một chiêu. Khi Vương Phật Nhi về chỗ, thu hồi Thanh Cung mộc thì trong số hơn trăm tên võ tướng chỉ có hơn mười người còn có thể đứng vững đương trường, tất cả số còn đều bị hắn đánh bại. Trong số mười người còn có thể đứng vững thì có bảy tám gã có vẻ rất chật vật, vũ khí đã bị đánh văng khỏi tay, may mắn mà vượt qua kiểm tra.
Sau khi học được Thập phương Đống ma đạo chính tông, mặc dù không thể tăng được phẩm bâc trong mấy ngày ngắn ngủi nhưng tốc độ ra tay, kỹ xảo khống chế nội kình, sức mạnh băng hàn chân khí của Vương Phật Nhi đều vượt xa trước đây. Thần thông hạng nhất này của Thủy Câu thần từng được coi là có tốc độ nhanh nhất thiên hạ, Thập phương Đống ma đạo ở tu vi tiền kì thì không thể hiện được thần thông này. Tới hậu kỳ, sau khi kiêm tu Nhật Nguyệt triều tịch quyết thì tốc độ lưu chuyển chân khí sẽ càng lúc càng nhanh, tứ chi xương cốt được truyền kình khí băng hàn, thân pháp tung bay như cuồng phong nhanh như điện chớp. Sau khi đoạt được bản chính Thập phương Đống ma đạo, Vương Phật Nhi cũng bổ khuyết được nhược điểm lớn về công phu khinh thân.
Trong vòng một chiêu chia ra tấn công trăm người, đó là Vương Phật Nhi phát huy cái thần thông Thập giới xúc địa vô cùng ảo diệu của Thập phương Đống ma đạo.
Mấy võ tướng do thế lực khác phái tới đấu trường cùng có ý đồ khác hẳn các lưu lãng võ tướng. Nhưng mà vũ lực của Vương Phật Nhi quá mạnh mẽ, lập tức chấn nhiếp toàn trường, hai gã võ tướng chống đỡ được một chiêu mà không bị thương kia lập tức quay đầu bỏ đi.
Một bổng của Vương Phật Nhi đã dò ra được thực lực ba người của Khương gia thôn. Công lực của Khương Ô Tín, Khương Văn Lễ miễn cưỡng qua được ngũ phẩm, hắn cũng cố ý bỏ qua cho nên chỉ đánh bay binh khí.Còn vũ lực của Khương Công Vọng mạnh hơn nhiều so với hai gã sư huynh đồng môn, chính là một trong ba gã võ tướng có thể giữ vũng binh khí trong tay ở giữa sân.
Tuy nhiên hắn cũng khiếp sợ cái tên Vương Thập Phương thoạt nhìn vô hại, luôn mỉm cười này, thực lực mạnh mẽ như thế, so với loại cao thủ như mười đại yêu tướng kia thì cũng không hề thua kém chút nào. Vũ lực mạnh mẽ đến khó tin. " Ký danh đệ tử đã như thế này thì thực lực của Vương Phật Nhi trụ trì còn phải thâm hậu hơn, nói không chừng vũ lực mạnh ngang với cấp độ của năm đại thủ tọa Đại Lạn Đà tự kia rồi cũng nên, có chủ công như vậy, lại vừa nhân hậu như thế thì cũng là dấu hiệu đáng mừng."
Nghĩ tới đây, Khương Công Vọng liền quỳ xuống, khẽ hô:"Ba tướng họ Khương của Khương gia thôn nguyện ý gia nhập làm môn hạ của Đại Lôi Âm tự, xin nhận Vương Thập Phương làm chủ công!" Khương Ô Tín, Khương Văn Lễ lập tức cùng quỳ xuống, đồng thanh tỏ ý nguyện gia nhập làm môn hạ của Vương Thập Phương.
Vương Phật Nhi hơi sửng sốt, lập tức hiểu ra. Khương Công Vọng tỏ vẻ như vậy tất nhiên là không phục Vương Phật Nhi chưa từng gặp mặt mà chỉ thừa nhận " Vương Thập Phương" hắn. Tuy nhiên Phật Nhi, Thập Phương thì cũng chi là một mà thôi. Hắn thầm cười trộm nhưng bề ngoài thì vẫn độ lượng giơ tay nâng ba tường họ Khương dậy, lớn tiếng nói:" Có thể được ba vị tương trợ là vinh hạnh của Đại Lôi Âm tự chúng ta. Sau này mọi người gọi nhau là huynh đệ, không cần phải khách khí như thế!"
Khương Công Vọng tỏ vẻ như vậy, các võ tướng còn lại lập tức quỳ xuống theo. Các lưu lãng võ tướng này, mười người thì đến tám chín đều là đến thử vận khí, chuẩn bị gia nhập một phương thế lực nào đó.Những ai lựa chọn tranh đoạt chức trấn thủ Nam Thiên môn quan thì đều giống nhau có mục đích gia nhập Đại Lôi Âm tự.
Các võ tướng bị Vương Phật Nhi đánh bại dễ dàng thì có ý ngượng ngùng, nửa muốn rời đi nửa lại không đành. Như Vương Phật Nhi vừa rồi đã nói, có thể tiếp đượcmột chiêu là có thể gia nhập Đại Lôi Âm tự, bọn họ tự nghĩ vũ lực thấp kém, một số người còn chưa nhập phẩm chỉ là vũ kỹ thô sơ nhưng vẫn chần trừ không đi vì còn muốn chờ xem có hy vọng hay không.
Hai gã võ tướng có vũ kỹ mạnh mẽ, tiếp được bổng pháp của Vương Phật Nhi mà không bị tổn thương ngoảnh sang nhìn nhau, gã đại hán râu quai nón trong đó lớn tiếng nói:" Một chiêu làm sao có thể phân thắng bại, ta đến chính là muốn tranh đoạt chức trấn thủ Nam Thiên môn quan chứ không phải là để ngươi thử chiêu. Ngươi muốn giành được đất phong thì còn thực sự thắng được ta mới được!"
Lập tức có người trong hơn mười viên võ tướng đã gia nhập làm thủ hạ của Vương Phật Nhi gầm lên, cảm thấy thế là không được. Vương Phật Nhi phất tay bảo mấy viên thủ hạ mới an tâm không nên nóng nảy, lớn tiếng nói:" Chi bằng chúng ta đánh cuộc một trận, nếu ngươi thật sự có thể thắng ta, ta có thể xin sư phụ ban tặng cho ngươi chức trấn thủ Nam Thiên môn quan này cho khỏi hữu danh vô thực, nếu ngươi không thắng được ta thì sao đây?"
Tên võ tướng râu quai nón kia vỗ chiếc chiến bào cũ rích đang mặc, đáp:" Nếu ta thua thì nguyện ý giống như cái tên mặt trắng kia gia nhập với các ngươi, làm cấp dưới của ngươi."
Vương Phật Nhi cười vang, lập tức phát ra khí tức bá đạo điên cuồng mãnh liệt, quát lớn:" Đã như vậy thì còn chờ cái gì nữa? Đến động thủ đi!"
Lúc này, viên lễ quan mới từ dưới đất leo lên, quát tháo cực kỳ tức giận:" Đây là đấu trường do ta trụ trì, sao ngươi có thể làm loạn lung tung phá hủy quy củ......" Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi vút ra một bổng, viên lễ quan bắn văng ra xa mười trượng, lập tức ngất xỉu không còn có thể lèm bèm được nữa.
Bị khí thế của Vương Phật Nhi áp bức, viên võ tướng râu quai nón cũng không thể không tụ chân khí chống đỡ. Tộc của hắn chính là Sư đầu tộc rất hiếm gặp, vốn là chủng tộc rất hung hãn đứng trên cả Ngưu đầu tộc trong mười ba thú đầu tộc. Nếu không phải Ngưu đầu tộc xuất hiện bậc cái thế bá chủ là Ngưu ma vương thì Sư đầu tộc vẫn là chủng tộc mạnh nhất trong mười ba thú đầu tộc.
Viên võ tướng râu quai nón trợn trừng hai mắt, phát động chân khí hung mãnh ra ngoài cơ thể, hét lên với Vương Phật Nhi:" Nhạc Sư Đà ta bình sinh chỉ bội phục cường giả. Ta muốn xem võ học của Đại Lạn Đà tự có thủ đoạn gì hay.”