Đề Hoàng công chúa mặc dù mới khoảng mười bốn mười lăm tuổi tuổi nhưng đã phát dục hoàn toàn, thân hình tuyệt mỹ như ẩn như hiện ở trong làn hơi nước càng thêm quyến rũ. Những luồng băng sương hàn khí đang từ trên đỉnh đầu Đề Hoàng công chúa bốc lên chứng tỏ nàng đang vận chuyển nội tức tới thời khắc mấu chốt. Vương Phật Nhi nuốt một ngụm nước miếng, hiểu rằng nếu tùy tiện quấy rầy vào giờ phút này thì tất nhiên cô nàng sẽ ngọc nát hương tan, trong khi cừu hận giữa hai người còn chưa tới mức đó. Hắn giương mắt ngắm nghía vài lần rồi cũng thôi không nhìn nữa.
" Phòng tắm này được trang bị thật là xa hoa, Đại Lôi Âm tự của ta kém xa lắc!" Vương Phật Nhi cảm khái than một tiếng, quan sát khắp bốn phía rồi lại tỏ ra thích thú đối với vách tường của căn mật thất này vì trên đó có khắc họa vô số văn tự, có vài đoạn hắn nhìn rất quen mắt.
" Đoạn này không phải là Thập phương Đống ma đạo sao? Còn đoạn này chính là Nhật nguyệt triều tịch bí quyết, một môn trấn tộc thần thông khác của Bạch Nguyệt hoàng tộc, chính là công phu cô gái áo tím này giao thủ với ta lúc đầu tiên đó."
Vương Phật Nhi kinh hãi, chẳng muốn nhìn Đề Hoàng công chúa đang lão thể nữa mà cẩn thận đọc kỹ những văn tự này. Phần lớn đều là một số chú giải với bút tích hoàn toàn khác nhau, viết lại những điều tâm đắc khi tu hành, chủ yếu chỉ có ba đại thần thông trấn tộc của Bạch Nguyệt yêu tộc và một số phương pháp ứng dụng bàng môn.
"Toàn tập Thập phương Đống ma đạo a, toàn tập a! Có cái này thì ta càng có khả năng tiến thêm một bước, con đường thăng cấp lên đệ nhất phẩm cao thủ sẽ được rút ngắn rất nhiều!"
Trong lúc cấp bách, Vương Phật Nhi sợ mình bỏ sót cái gì đó, vội vàng dùng vô thượng niệm pháp của Đại Lạn đà tự lập tức khắc ghi tất cả các văn tự trong mật thất vào rồi thức hải." Thập phương Đống ma đạo vốn là mật truyền của Bạch Nguyệt hoàng tộc, ngay cả sư phụ ta có địa vị như vậy mà cũng chưa từng nhìn thấy tâm pháp cao hơn ngũ phẩm. Nếu để cho người khác biết là ta xem được bản gốc thì e rằng không ổn!"
Vương Phật Nhi phát kình khí ra tay. Hơi nước nóng ấm bên trong mật thất lập tức ngưng tụ tại lòng bàn tay hắn thành một chiếc huyền băng đao hoàn. Đao khí hình tròn trong suốt mỏng như cánh ve bao bọc bên ngoài cơ thể hắn chân khí, dưới ánh sáng chiếu rọi vào lập tức phát ra bảy màu chiết xạ, tản ra sát khí vô tận.
" Chém cô ta, giết người diệt khẩu. Hay là yên lặng bỏ đi, không để lại dấu vết thì tốt hơn?"
Vương Phật Nhi nhìn Đề Hoàng công chúa đang ngồi nhắm mắt tựa hồ không hề hay biết gì, trong lòng cũng không rõ cô gái này thật sự có biết hay không. Nếu Đề Hoàng công chúa đã sớm phát hiện ra hắn, chỉ làm bộ không biết, sau khi hắn đi rồi lập tức điều động binh mã Bạch Nguyệt thành thì hậu quả đương nhiên không cần phải nói.
Bốp! Đao hoàn trên tay Vương Phật Nhi vỡ vụn. Rốt cục hắn hạ quyết tâm:" Cô gái này mà bị chém chết trong mật thất thì thế nào cũng thành một sự kiện lớn cực kỳ chấn động, so với việc bây giờ nàng giả vờ giả vịt là không phát giác sau đó mới tính sổ thì kết cục cũng không hơn kém bao nhiêu. Ta hãy dùng tới thủ đoạn quen thuộc đi!"
Vương Phật Nhi móc cây bút họa luôn mang bên mình và một tấm giấy vẽ ra, phóng tay múa ngón, không quá một lát đã vẽ xong hình mỹ nhân ngồi tắm. Hình ảnh trên bức họa trông rất sống động, như ẩn như hiện trong làn hơi nước tựa như một nữ thần, chính là Đề Hoàng công chúa.
Vẽ xong bức họa, Vương Phật Nhi đề thêm mấy dòng chữ:" Thần nữ mơ mộng, xuân sắc ấm lòng, vẽ năm bức tranh, còn có bản sao, đặc tình lưu lại một tấm làm kỷ niệm. Đại Lương Vương lưu bút."
Sau đó dán bức họa Mỹ nhân tắm hồ này lên tường, dùng huyền băng hàn khí hóa băng đính bốn góc lại rồi lập tức lặng lẽ chuồn đi.
Khi còn đang đi lung tung trong phủ của Đề Hoàng công chúa, hắn nào biết Lệ Khuynh Thành đã xông vào phủ của cả tám ngôi người công chúa, làm náo loạn long trời lở đất. Ngọc Lê vương triều mặc dù xuống dốc, nhưng các công chúa đều có phủ riêng. Phủ đệ đều ở gần hoàng cung, người thường thì không làm sao biết được trong một phủ là công chúa nào.
Lệ Khuynh Thành nghe ngóng không được, trong lúc tức giận bèn ỷ vào vũ lực xông vào. Võ công của nàng thì cao mà phủ của mấy công chúa đều không có thủ hạ lợi hại gì, tất nhiên là thế như chẻ tre, không có trở ngại.
Vương Phật Nhi vừa mới bỏ đi thì Lệ Khuynh Thành lại xông vào trong phủ của Đề Hoàng công chúa nên hai người bỏ lỡ dịp gặp nhau. Truyện "Đại Viên Vương "
Đề Hoàng công chúa từ nhỏ đã được phụ hoàng yêu thích, lại có tứ hoàng tử Bạch Tuyền Dị cùng mẹ bảo hộ nên phủ của nàng cũng được bảo vệ nghiêm mật hơn so với các vị công chúa khác một ít. Lệ Khuynh Thành tra hỏi vài tên hầu trong phủ, hỏi ra Vương Phật Nhi đúng là bị bắt về đây thì liền nổi giận.
" Nếu Thập Phương không có chuyện gì thì thôi, nếu hắn có chút thương tổn thì ta nhất định phải huyết tẩy nơi đây." Đao pháp mà Lệ Khuynh Thành tu luyện vốn có sát ý rất nặng, dưới tình thế cấp bách này lại cộng thêm ý muốn đánh giết Đề Hoàng công chúa nên người trong phủ Đề Hoàng công chúa không dám lại gần cái cô gái xinh đẹp dị thường này.
Đến khi nàng dùng võ lực bức bách tìm được nơi nhốt Vương Phật Nhi thì chỉ thấy người đi - nhà trống liền nghi ngờ là bị lừa gạt, chạy vào phủ tìm Đề Hoàng công chúa gây rồi.
Nữ quản gia phủ Công chúa Diệp Thế Doanh cũng đành chịu bó tay. Cô ta đã phái người đi vào trong thành cầu viện quân hộ vệ, chỉ biết thầm kêu khổ:" Công chúa bắt các thanh niên về, nhiều nhất cũng là nhốt lại vài ngày rồi lại thả chứ chưa bao giờ gây thương tổn, sao hôm nay lại chọc vào một sát tinh như vậy, nếu không ai tới cứu thì phủ sẽ bị phá nát mất." Truyện "Đại Viên Vương "
Nàng đang cầu nguyện thần linh ứng nghiệm thì đột nhiên có tiếng vó ngựa vang lên, một con Phong mã thú đỏ như lửa cứ thế xông thẳng vào phủ đệ. Diệp Thế Doanh trông thấy người kỵ sĩ thì liền mừng rỡ: Đó chính là tứ hoàng tử Bạch Tuyền Dị.
Hắn nghe nói có người quấy nhiễu phủ công chúa, tức thì lo lắng cho muội muội. Hắn vừa mới được lão thái giám truyền thụ chương tâm pháp cuối cùng, đang định bế quan tu luyện nên cực kỳ vội vàng, tới đây mà không hề mang theo hộ vệ.
" Cô kia bây giờ ở đâu, có tìm được Đề Hoàng công chúa không?"
Diệp Thế Doanh vội vàng đáp:" Công chúa còn đang bế quan trong mật thất, cô ta còn chưa tìm thấy. Nhưng đã có hơn mười người trong phủ đã bị cô ta đánh bị thương, tình hình rất nguy cấp!"
Bạch Tuyền Dị không dám chậm trễ, vội vàng thúc Phong mã thú xông vào bên trong. Lệ Khuynh Thành đang đứng ở trên đỉnh một cái đài cao quan sát khắp mọi nơi, thấy Bạch Tuyền Dị xông đến thì liền quát lên một tiếng, người đao hợp nhất thành luồng sáng đỏ rực công tới.
Bạch Tuyền Dị đột nhiên cảm thấy đao khí ép vào đỉnh đầu, hét lớn một tiếng, ngưng tụ ra một hình tượng ma thần màu đen sẫm bao bọc bên ngoài cơ thể. Pho tượng ma thần này hai tay kết ấn, một luồng khí thế vô danh nhưng mạnh nghiêng trời lệch đất làm ngưng trệ của không gian trong phạm vi mấy trăm trượng. Truyện "Đại Viên Vương "
Đao pháp của Lệ Khuynh Thành bị kiềm hãm, nửa thước cũng không tiến thêm được. Nhưng xuất thân từ Dao Trì, tu luyện chính là sát pháp của chi phái thần bí nhất trong Nghiễm Hàn cung, Lệ Khuynh Thành mắt sáng ngời, đao quang rực rỡ, cứ thế dùng sức xé rách vùng không gian phong tỏa của Bạch Tuyền Dị mà thoát ra.
" Thiên ma phụ sinh quyết, Tinh lưu vân tụ! Ngươi là truyền nhân của Vũ thánh!" Lệ Khuynh Thành đấu chí dâng trào, sát khí trên đao cô đặc lại thành thực thể.