Công lực tăng lên tới thất phẩm, tất nhiên Vương Phật Nhi không còn sợ nữa, vẻ mặt thoải mái tự nhiên vận dụng Bắc Cực Băng Điện trảo trong Thập Phương Đống ma đạo phát kính cách không đánh xuống mặt đất tạo thành một hố bẫy lớn.

Chiêu này của hắn trông thì có vẻ không hề có tác dụng, nhưng xảo diệu dị thường là cái hố này lại đúng vào phương vị tiếp theo mà Vân Lĩnh Thuật sẽ phải bước đến. Mặt đất đột nhiên lõm xuống, thân hình Vân Lĩnh Thuật lập tức hơi loạng choạng. Chỉ sơ sẩy một chút như vậy là đã để cho Vương Phật Nhi nắm được cơ hội, múa tròn song chưởng ngang nhiên phát ra chiêu Long Quyển Phong có uy lực lớn nhất trong Thập Phương Đống ma đạo.

Tuy nhiên, chiêu Long Quyển Phong thập cấp này có chút không chuẩn xác, bị Vân Lĩnh Thuật dùng kình phong của chiêu Mãnh Tượng Đại Lực quyết đánh bạt đi.

Hai bên cùng thối lui lại. Vân Lĩnh Thuật chân thành khen ngợi:" Mặc dù ngươi vận dụng Thập Phương Đống ma đạo còn chưa được thuần thục nhưng khi chiến đấu thì lại phá bỏ phép tắc, không câu nệ chiêu số khuôn mẫu cứng nhắc, thật là hiếm có."

Vương Phật Nhi tươi cười, nghĩ thầm trong bụng:" Lão tử thuần thục nhất là Thập Phương Đống ma đạo, chỉ không muốn cho ngươi biết mà thôi. Chiêu Long Quyển Phong thập cấp vừa rồi không chuẩn xác là do cố ý đó."

Sau khi thu chiêu, Vân Lĩnh Thuật hô lớn:" Tiếp theo cũng là một chiêu trong Thập Nhị Hình Thú quyết - Linh Thứu Liệt Cốt trảo, ngươi hãy cẩn thận!"

Lần này, Vân Lĩnh Thuật lại không hề phát động khí thế mà đánh ra một trảo thực sự, hóa thành trảo ảnh đầy trời, phong kín mọi phương hướng mà Vương Phật Nhi có thể phản kích, ép hắn không thể còn cách nào khác ngoài việc đối chiêu.

Vân Lĩnh Thuật thầm nghĩ:" Ta sử chiêu này với công lực thu phát tùy tâm, chỉ cần ép được hắn đối chiêu thì nhất định có thể đánh bại hắn, nhưng cũng không thể xuất thủ quá nặng tay đánh hắn bị thương kẻo khiến cho Đại tướng mất mặt."

Vương Phật Nhi trông thấy chiêu này, thầm nghĩ:" Vân Lĩnh Thuật có công phu vững chắc không chút hoa mỹ. Loại thực chiêu này thật khó ứng phó. Nếu ta vận dụng Kiếm quyết thì cũng có thể phá được chiêu này, nhưng như vậy thì sẽ bộc lộ mất chân tướng, hay là lấy mau đánh chậm đấu với hắn một trận!"

Vương Phật Nhi trong lòng vẫn tính toán nhưng ra tay cũng không chậm. Hắn dùng Bắc Cực Băng Điện trảo, lấy trảo phá trảo, nhưng hắn ra tay lại nhanh hơn Vân Lĩnh Thuật ba phần, trong lúc Vân Lĩnh Thuật phát ra hai trảo thì hắn lại có thể phát ra nhiều hơn một chiêu, không những thế, sau mỗi lần đấu trảo, Vương Phật Nhi lại lui về phía sau mấy bước, Cuối cùng hắn phải lui về phía sau tới ba mươi lăm bước nhưng không bị thương tổn đến một sợi lông, vẫn duy trì được cục diện bất phân thắng bại như trước.

Hai lần ra tay không thành công, Vân Lĩnh Thuật nổi lòng hiếu thắng, tay trái vận Hỏa Giao Luyện Ngục chưởng, tay phải vận Bạch Hùng Phá Băng quyền, hợp nhất hai chiêu bá đạo nhất của Thập Nhị Hình Thú quyết, vô cùng hung mãnh.

Mộc Liên trưởng lão đứng bên quan sát, tức thì hơi biến sắc mặt. Cho dù là chính ông ta thì cũng không thể nhàn nhã ứng phó chiêu này." Nếu để cho viên tướng này giết người ngay trước mặt ta thì về sau ta còn có mặt mũi nào đứng ở đất này nữa chứ?"

Nghĩ tới đây, Mộc Liên ngầm vận chuyển chân khí tới hai mắt, chớp động phát ra những tia mắt kỳ dị khó có thể phát hiện ra, vận mục lực đến mức ngưng tụ thành thực thể hướng về phía yếu huyệt trên lưng Vân Lĩnh Thuật.

Sức cảm ứng của cao thủ loại này thật là huyền diệu. Vân Lĩnh Thuật tức khắc cảm ứng được rằng nếu mình cứ phát ra hết uy lực của chiêu này thì chắc chắn sẽ để lộ sơ hở với người ở đằng sau, đối phương chỉ cần ra tay thì mình nhất định sẽ bất hạnh. Không làm sao được, hắn đành quay quyền phải trở lại phía sau bảo vệ hậu tâm, vì vậy, cái chiêu số ban đầu vô cùng mạnh mẻ kia tức thì yếu bớt mất một nửa.

Đối thủ đột nhiên yếu đi, Vương Phật Nhi đương nhiên rất thoải mái, giơ tay nhấc chân đã hóa giải được chiêu Hỏa Giao Luyện Ngục chưởng này, thản nhiên phá vây thoát ra.

Vân Lĩnh Thuật có nỗi khổ không nói ra được vì Mộc Liên chỉ ngưng tụ ánh mắt nhìn hắn mà thôi chứ chưa chính thức ra tay. Hắn qua ba chiêu vẫn không bắt được Vương Phật Nhi, giờ trước mặt bao nhiêu người ở đây tất nhiên không tiện nuốt lời, đành cười khổ nói:" Quả nhiên Đại Lôi Âm tự đông đảo nhân tài, bản nhân đã thua cuộc. Sau đây vị tiểu huynh đệ này có thể tùy ý đi lại trong Thanh Mộc thành. Nhưng nếu không có chuyện gì vào ban đêm thì đề nghị những người còn lại hãy ở trong phủ. Thanh Mộc thành là nơi có chiến tranh, không thể bỏ lệnh cấm được."

Mộc Liên vội chắp thành chữ thập thi lễ, ôn tồn nói:" Lão tăng cũng sẽ quản lý những người này, không để cho tướng quân gặp thêm phiền toái nữa."

Vân Lĩnh Thuật xoay người bỏ đi, Mộc Liên chẳng tới trách mắng Vương Phật Nhi mà chỉ liếc mắt nhìn hắn, trong ánh mắt bao hàm vô số ý tứ." Cái lão trọc này tuy rất thành thật nhưng cũng không dễ lừa đâu nhá!"

Vương Phật Nhi thè lưỡi, trong lòng cũng hiểu rằng không có cách nào che giấu được thân phận nữa. Đại Lôi Âm tự không có người thứ hai có thể tu luyện Thập Phương Đống ma đạo đến mức độ này, hắn làm sao che dấu nổi tung tích mà môn võ công này đã làm lộ ra, chỉ lừa gạt được loại người ngoài như Vân Lĩnh Thuật.

Vân Lĩnh Thuật mới đi khỏi, sứ giả do Hoang Mộc Đại tướng phái đi mời Mộc Liên trưởng lão dự tiệc liền tới. Lần này Mộc Liên chỉ cho người đến gọi Vương Phật Nhi cùng đi dự tiệc, không mang theo một ai khác.

Mộc Liên ngồi phía bên trái chiếc xe ngựa cửa Hoang Mộc Đại tướng cử đến đón khách, mỉm cười nói:" Thập Phương, sau này ngươi ra ngoài gặp người khác thì cứ nói là đệ tử cửa Trụ trì đích đi, có thể tránh được rất nhiều phiền toái."

Vương Phật Nhi nhếch miệng giả bộ cười, không trả lời.

Tới phủ của Hoang Mộc Đại tướng, Thành chủ Thanh Mộc thành Mộ Dung Thôn chờ sẵn bên ngoài đón khách, trong phủ có tiếng nói cười rộn rã, hiển nhiên tiệc rượu đã bắt đầu rồi. Mộc Liên dẫn Vương Phật Nhi xuống xe, chắp tay đáp lễ Mộ Dung Thôn rồi điềm nhiên đi theo vào. Truyện "Đại Viên Vương "

Vị Thành chủ Thanh Mộc thành này trái lại rất nhiệt tình, hỏi vài câu về tình hình Đại Lôi Âm tự. Mộc Liên không tiện trả lời, cứ lặng lẽ đi. Mộ Dung Thôn cũng không để tâm, cười nói suốt dọc đường. Mộc Liên và Vương Phật Nhi vào đến tiệc rươu thì mới phát hiện rằng quả thực hôm nay Hoang Mộc Đại tướng mời không ít khách.

Thấy Mộc Liên trưởng lão xuất hiện, Hoang Mộc Đại tướng lập tức cười nói:" Vị này là Mộc Liên trưởng lão, một trong tám đại thủ tọa của Đại Lôi Âm tự, cũng nổi tiếng từ thời thiếu niên với ta, có thần giao cách cảm nên lần này dẫn theo vạn hơn thi binh, hơn trăm cao thủ đến tương trợ Hoang Mộc quân của ta chinh phạt Bắc Chu Vương."

Trong số người đang ngồi, ngoại trừ thủ hạ của Hoang Mộc còn có các nhà hào phú trong thành. Có hai gã thuộc nhân tộc tướng mạo cổ quái khiến cho Vương Phật Nhi phải chú ý. Tổ tiên của Nhân tộc là con lai của Bạch Nguyệt yêu tộc và Cự Linh tộc, bởi vậy mặt mũi đẹp hơn so với yêu tộc một chút. Hai người này dù có vẻ ngoài đặc thù của nhân tộc nhưng lại cực kỳ xấu xí, quần áo cực kỳ bần hàn, vẻ xấu khó tả đó lại có chút đặc sắc. Truyện "Đại Viên Vương "

Khi Hoang Mộc Đại tướng giới thiệu tới hai người này thì cũng chỉ nói sơ qua một câu là người của cái Vũ Thương thương hội gì gì đó rồi lập tức bỏ qua. Hai người cũng chỉ chắp tay, vẻ mặt lạnh lùng ngạo mạn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play