" Vu Đạo Toại, ngươi có thể cảm ứng được thi yêu mặc Ma Y trắng kia có thực lực như thế nào?"
Vương Phật Nhi dò hỏi Vu Đạo Toại phong trấn ở bên trong Thiên Xà trượng.
Vu Đạo Toại truyền âm đáp lại:" Thi yêu Ma Y vô tướng kia có thực lực kém hơn Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La, nhưng thi khí trên thân hắn linh hoạt, lưu chuyển theo lộ tuyến thập phần quỷ dị, chỉ sợ còn có thủ đoạn lợi hại khác."
Vương Phật Nhi mặc dù cũng có thể cảm ứng được dao động nguyên khí, nhưng dù sao so với cao thủ loại như Vu Đạo Toại thì còn thua kém nhiều. Yêu tộc trời sinh kinh mạch bất đồng, lộ tuyến vận chuyển chân khí dễ phát hiện, cả Vu Đạo Toại cũng nói trên người thi yêu này có chút cổ quái, Vương Phật Nhi càng thêm không dám khinh thường.
Hắn dẫn một ngàn thi binh thủ hạ xông pha chém giết, chia sẻ bớt gánh nặng áp lực cho tăng binh của Lạn Đà tự. Những lưu dân và cường đạo vừa thu nhận được tập hợp thành một đạo quân mới, lực chiến đấu không đáng kể, có thể bảo trì không để trận hình tiêu tan đã là kết quả dạy dỗ tốt đẹp của Phượng Sồ.
Vương Phật Nhi thu nhận được mấy ngàn lưu dân, đã bị thương và bị chết mấy hơn trăm người, cả tăng binh của Lạn Đà tự cũng có tổn hại. Hắn mặc dù có chút khiếp đảm đối với Ma Y thi yêu kia, nhưng cũng chỉ có thể dũng cảm xông lên.
Đến khi hắn tiến sát đến trước người thi yêu Ma Y vô tướng, một ngàn thi binh thủ hạ đã tổn hại mất ba thành, nếu không phải có hai đại hộ pháp thần tướng Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La đi trước chém chết, chia sẻ áp lực lớn nhất, chỉ sợ cũng không biết chừng toàn quân đã bị tiêu diệt từ lâu rồi. Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi hét lớn một tiếng:" Ma Y vô tướng! Ngươi hãy để mạng lại! Lão tử cho ngươi đi Ác quỷ đạo hưởng luân hồi!"
Cự bổng Kim Lân mộc đang nằm ở trong lòng bàn tay hắn lập tức bay lên ngang trời, quay cuồng ở giữa không trung hóa thành hơn mười bổng ảnh, hung hăng đánh tới thi yêu Ma Y vô tướng.
Tên thi yêu này từ khi khai chiến không hề có cử động nào, cũng không chỉ huy thi binh thủ hạ, mặc cho bọn chúng theo bản năng tiến công loạn xạ, bằng không thì đám tăng nhân Lạn Đà tự của Vương Phật Nhi đã không chống đở được từ lâu rồi.
Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi thi triển cự bổng Kim Lân mộc đánh tới, hắn mới gầm lên một tiếng cổ quái, phất hai tay áo, phát ra một luồng dịch thủy đen ngòm, thối hoắc.
" Thật là không hay! Kim Lân mộc quay lại!"
Vương Phật Nhi dùng đầu mũi giầy thử xem, biết rằng không thể chạm vào luồng dịch thủy này, nếu Kim Lân mộc thật sự bị nó ngấm vào, nói không chừng sau này lại không thể sử dụng được nữa. Hắn xoay tay chộp ra một trảo, vận dụng chân kình không chế một tên thi binh đang tấn công tới rồi lại xoay tay ném nó vào luồng dịch thủy thối đen của Ma Y vô tướng.
Tên thi binh xấu số kia chạm phải luồng dịch thủy thối đen, liền phát ra những tiếng xèo xèo, thân thể như gặp phải dịch thủy cường toan đậm đặc, trong nháy mắt đã bị hòa tan mất một nửa. Vương Phật Nhi trông thấy mà trong lòng run sợ, thu hồi Kim Lân mộc vào tay. Hắn quay ngược tay xuất chiêu đánh bay thi binh của quân địch đang xông đến đằng sau rồi nói với Chi Lâu Già:" Ngươi đến đánh tên thi yêu mặc áo bào trắng kia, ta cùng Phật Đà Bạt La lược trận cho ngươi!"
Chi Lâu Già hô lên đáp ứng, tung người nhảy lên, năm ngón tay bắn ra những luồng chỉ phong, trong khoảnh khắc đã xuyên thấu luồng dịch thủy thối đen của thi yêu Ma Y vô tướng. Chỉ kình của hắn tập trung vào một điểm, đối phó dịch thủy quả thật rất hữu dụng.
Ma Y vô tướng lại gầm nhẹ một tiếng, dịch thủy đột nhiên co rút lại ngưng tụ thành một cột dịch thủy, uốn éo rung động, rồi rơi vào lòng bàn tay hắn hóa thành một thứ binh khí nửa như côn nửa như tiên, vung lên ngăn chặn chỉ lực của Chi Lâu Già.
Hai ba mươi tên thi tướng có phẩm bậc đang vây quanh bên người thi yêu Ma Y vô tướng đột nhiên hành động, đánh về phía Chi Lâu Già.
" Thì ra chiến lược của tên thi yêu này cực kỳ bẩn thỉu, chỉ muốn bảo vệ cho bản thân!" Vương Phật Nhi ban đầu còn không hiểu vì sao bên người thi yêu Ma Y vô tướng lại có nhiều thi tướng có phẩm bậc như vậy nhưng không một ai chịu gia nhập chiến trường, cuối cùng bây giờ cũng hiểu ra.
" Phật Đà Bạt La liên thủ với ta, trợ giúp Chi Lâu Già một tay!"
Vương Phật Nhi phán đoán tình hình, lập tức hạ mệnh lệnh tác chiến. Hắn tập trung toàn bộ những thi tướng có phẩm bậc thủ hạ của mình xông vào đám quân hộ vệ của thi yêu Ma Y vô tướng.
Dưới sự chỉ huy của Vương Phật Nhi, bọn họ lực chọn mục tiêu là vài tên cửu phẩm thi tướng thuộc loại cấp bậc thấp nhất. Với thực lực hùng mạnh của bọn họ, chỉ trong vòng nửa nén hương thì những tên thi tướng đáng thương này đã bị Vương Phật Nhi dán cho một tấm phù chú. Tên thi yêu kia tuyệt đối không chịu phân chia binh lực tới cứu viện thủ hạ của mình, chỉ muốn co cụm binh lực lại bảo vệ bản thân.
Chi Lâu Già đã thu hút đại bộ phận thực lực của hắn nên Vương Phật Nhi bên này thành công càng thập phần dễ dàng.
Phát hiện loại chiến lược này có giá trị thực dụng, Vương Phật Nhi cũng không vội tới vây giết tên thi yêu Ma Y vô tướng kia mà cùng Phật Đà Bạt La, Cự linh thi tướng và các thủ hạ đắc lực lập thành Yển nguyệt trận pháp dụ một tiểu đội thi binh tiến vào, sau đó hắn nhanh chân lẹ tay thu phục, đem bổ sung cho mặt yếu nhất của Yển nguyệt trận bị tiêu hao trong đợt thu phục tiểu đội thi binh này.
Sau hơn mười lần như thế, mặc dù số lượng thi binh thủ hạ của Vương Phật Nhi còn chưa hồi phục đến mức cực thịnh, nhưng chất lượng thi binh lại nhỉnh hơn trước một bậc. Sau khi hắn đi vòng quanh Ma Y vô tướng một vòng, những thi binh tinh nhuệ nhất, cường hãn nhất vốn đi theo bên người tên thi yêu này đều đã bị Vương Phật Nhi thu thập gần hết.
Trước bẻ hết nanh vuốt, rồi mới g!ết chết thân thể của nó. Vương Phật Nhi sử dụng chiến lược cũng không thể nói là cao minh, nếu không phải năng lực chỉ huy của tên thi yêu này thật sự rất kém cỏi thì hắn cũng không thể thu được chiến quả lớn lao như thế.
Dưới sự phòng thủ nghiêm mật với hơn trăm tên thi binh, hơn hai mươi tên thi tướng bảo vệ thi yêu Ma Y vô tướng, Chi Lâu Già dù khổ chiến cũng không có cách nào chiếm được ưu thế. Vương Phật Nhi nhờ đó đã nhìn ra công lực của thi yêu Ma Y vô tướng chỉ tương đương với cao thủ đệ tứ phẩm ở trần gian. Nếu không phải trong tay hắn có binh khí kỳ môn là luồng dịch thủy đen thối, có thể tán có thể tụ, biến hóa quỷ dị, hơn nữa còn rất nhiều thủ hạ phụ trợ, thì đã sớm bị Chi Lâu Già g!ết chết trong một chiêu rồi.
Vương Phật Nhi sợ vị hộ pháp thần tướng không cẩn thận bị thương, vội vàng kêu gọi Phật Đà Bạt La lập tức tiến đến trợ trận còn hắn chỉ huy thi binh thủ hạ định tiếp tục làm suy yếu thực lực đám thủ hạ của thi yêu Ma Y vô tướng.
Ở khu vực đoàn người Lạn Đà tự đóng quân, lúc này cũng đã tương đối ổn định được thế cục. Phật Đà Cái đưa già trẻ phụ nữ lên chiến lâu, tự nhiên giảm bớt được rất nhiều lo lắng. Tăng binh của Lạn Đà tự ai nấy đều có võ nghệ bất phàm, mặc dù không thể nói là lấy một địch trăm, nhưng đối mặt với những thi binh bình thường này thì cũng có thừa sức để tự bảo vệ bản thân mình.
Linh Sơn lúc này đã chém giết xông vào đến chỗ sâu nhất của trận chiến, vài vũ tăng đến từ Đại Tự Tại viện lo lắng cho vị trưởng lão này nên theo sát phía sau, cũng một đường chém giết thẳng đến chỗ Ma Y vô tướng ở bên này.
Vương Phật Nhi không ngừng đánh giá cục diện, trong lòng cực kỳ bình tĩnh, theo sự tiển triển tình hình chiến đấu như thế này, chỉ cần bọn họ có thể đánh chết tên thi yêu thủ lĩnh này, bọn thi binh sẽ không thể tập trung ở một chỗ nữa, xem như đã thắng lợi trong cuộc chiến này. Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi đang muốn lên tiếng cổ động cho tinh thần thêm hăng hái, tiếp tục vây đánh thì đột nhiên ở đằng xa liên tục vang lên tiếng thi hống, khiến cho Vương Phật Nhi đột nhiên biến sắc mặt. Bỗng có rất nhiều thi binh từ phía xa tiến tới.