Khi phụ nữ ở bên nhau, họ thường sẽ nói về chồng con, hoặc về cơm ăn, áo mặc, công việc, nói tóm lại là tất cả về cuộc sống, mà hiện tại vừa vặn trên giường còn có thêm một đứa trẻ mới ôm về không bao lâu.
Chị dâu thứ cũng là phụ nữ từng nuôi trẻ nhỏ, cho nên rất thân thuộc với cái đề tài trẻ con này, cô cùng Thẩm Uyển tâm sự, làm thế nào để nuôi dưỡng đứa bé, về phương diện nào nên chăm chút chú ý nhiều một chút, chờ sau này thì làm thế nào để cân bằng việc đi làm và mang theo đứa trẻ thế nào!Thẩm Uyển là một người vừa trở thành mẹ, hiển nhiên cô rất quan tâm đến tất cả những điều này.
Trước khi kết hôn, tuy trong nhà cũng có cháu trai cháu gái, nhưng hầu hết đứa bé mới sinh ra đều được đón về nhà mẹ đẻ của chị dâu, cô nhiều nhất cũng chỉ được thân cận với đứa bé sau khi nó đã trưởng thành và cứng cáp hơn một chút.
Mà sau khi kết hôn, con cháu trong nhà cũng đều đã biết chạy nhảy, càng không cho Thẩm Uyển có cơ hội chăm sóc, cho nên tuy rằng hai nhà có đông con cái, nhưng đúng là cô chưa hề có tiếp xúc với em bé mới sinh lần nào cả.
Hiện tại nghe chị dâu nói về chuyện này, Thẩm Uyển thật sự rất thích, đối với cô cũng rất có ích, cô không chỉ lắng nghe, lâu lâu còn hỏi lại vài việc mình không hiểu, cùng người có kinh nghiệm như chị dâu tâm sự thật tốt.
Sau một vài câu nói, cả hai đã nói chuyện rôm rả.
Việc tháo mảnh vải trên quần áo đối với con dâu thứ đã quá quen tay, chỉ cần vài phút là xong việc, cô ấy nhanh chóng cầm lấy mấy mảnh vải vụn nhỏ, chiếc kéo múa trên vải vài đường lớn nhỏ, rất nhanh đã cắt xong vài miếng tã.
Sau khi công việc trong tay hoàn thành, cô lại rảnh rỗi.
Vừa lúc đứa bé trên giường không biết là mơ hay sao, thân thể nhỏ nhắn vặn vẹo một chút, vốn là tư thế nằm thẳng, vặn vẹo một hồi, khuôn mặt nhỏ bé quay về phía cô.
Chị dâu thứ đột nhiên có hứng thú, cô nghiêng người kéo chăn bông xuống một chút, ánh mắt rơi trên khuôn mặt đứa nhỏ nhìn kỹ, có chút kinh ngạc khen ngợi nói: “Đứa nhỏ này thật đáng yêu đến lạ, so với Đại Hoa lúc mới sinh ra còn đẹp hơn rất nhiều!”Lúc đứa bé được đưa về, tình huống có chút đặc biệt, cộng thêm việc Thẩm Gia Dương ôm đứa bé rất kỹ, nên cô không thể nào nhìn qua được.
Lần này xác thật là lần đầu tiên nhìn rõ mặt đứa bé, lời nói mới nãy cũng không hề khoang trương chút nào.
Đứa trẻ này quả là ưa nhìn, có thể sinh ra một đứa trẻ đẹp rung động lòng người như vậy trong thời đại thiếu ăn thiếu mặc, hẳn là lúc người mẹ mang thai đứa bé này tẩm bổ không ít đồ tốt, quả thực không tồi.
Cũng vì vậy mà con dâu thứ mới càng thêm khó hiểu.
Rõ ràng lúc trong bụng được nuôi dưỡng rất tốt, kết quả lúc sinh ra thì lại đem con mình bỏ đi, lí do là vì cái gì?Thẩm Uyển rõ ràng rất vui khi con gái được khen, nhưng cô cũng không muốn vui quá, nếu không sẽ tỏ ra rất không ổn, vì vậy cô khẽ mím khóe môi khiêm tốn nói: "Nào có, Đại Hoa lớn lên cũng rất xinh đẹp, hơn nữa Đại Hoa cũng rất hiểu chuyện, làm cho người khác rất yêu thích!”Chị dâu nhìn khóe môi em gái, nụ cười trên mặt không khỏi trở nên sâu sắc hơn.
Cô em dâu này ở nhà được nhà mẹ đẻ nuông chiều từ nhỏ, sau khi kết hôn lại được chồng yêu thương, so với rất nhiều bạn cùng tuổi thì đơn thuần, hiểu chuyện hơn nhiều, đôi khi cô có chút hâm mộ nhưng không thể nói, thực sự cô cũng rất thích kết giao với những người như vậy.
Chị dâu của Thẩm Uyển cười, đầu ngón tay xoa xoa trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Tiểu Vũ, hỏi: “Em đã đặt tên cho đứa nhỏ chưa?“Vừa mới thôi ạ.
” Thẩm Uyển hứng thú nói: “Gọi là Tiểu Vũ, Thẩm Tiểu Vũ, chị thấy thế nào?”Lúc hỏi câu này khuôn mặt của cô cực kì phấn khởi, rất có cảm giác muốn tìm đồng minh!Con dâu thứ nhẩm lại mấy lần, sau đó gật đầu khen ngợi: “Rất hay, lại còn rất dễ nghe.
”“Đúng không, em cũng cảm thấy vậy!”Có được sự cổ động của chị dâu, Thẩm Uyển càng cảm thấy mình càng muốn nói chuyện một cách mãnh liệt hơn.
.