Nhưng chuyện xui rủi thường nhè lúc mình lơ là mà đến, một sức mạnh hắc ám bay thẳng về phía Canh Thần từ xa: “Ha ha ha, tên nhãi Canh Thần kia, ông mi cuối cùng cũng đã thoát khỏi cái sông hắc thủy chết tiệt kia rồi, Hôm nay ta sẽ để cả Cửu Trùng Thiên nhuốm máu của mi!”
Ấy là Xích Ngao lại tiếp tục mang theo một toán lâu la Ma tộc xộng đến Cửu Trùng Thiên! Canh Thần nghiêng người né chiêu, lão Xích Ngao kia thì cứ một mực bám theo, thiên binh thiên tướng bắt đầu lục đục giàn trận phía trước, có điều, họ có tâm mà chả có lực, so với lão được dăm ba chiêu đã thua đến mức hồn phi phách tán luôn rồi. Chúng tiên đứng quanh thấy thế cũng nhanh chân chạy lên giàn trận, nhưng lần nay Xích Ngao mạnh quá, họ nào có bì kịp ma lực của lão ta. Canh Thần bay đến chỗ đại đế Đông Hoang đứng rồi giao phó luôn: “Đông Hoang, độ kiếp cho Bất Quy giúp ta!” Chàng còn quay đầu dịu dàng nói với nàng: “Đợi ta trở lại.” Sau đó mới phi người vào trung tâm trận hỗn chiến đang căng như dây đàn kia.
Chiếc cuộc thần ma sau khi có sự gia nhập của đế quân quả nhiên là tốt hơn hẳn. “Mấy trăm năm không gặp, thế mà mi đã lên hàng Chủ Thần! Hay đấy!” Xích Ngao nhìn uy lực tản mát xung quanh Canh Thần mà giật cả mình.
“Bớt nói xằng đi, xem ra phong ấn mi dưới bờ hắc thủy là đã nhân từ với mi quá rồi, e rằng sau hôm nay mi cũng chả còn tý hồn phách nào còn lại để mà giãy giụa nữa đâu.” Nói đoạn, Canh Thần gọi kiếm Hiên Viên ra, bấm đốt ngón tay niệm chút, kiếm thần nọ tỏa ra hào quang chói lòa, phi thẳng về phía Xích Ngao. Xích Ngao bay vọt lên cao, tay vẽ bùa, một hố đen u tối dần hiện rõ ra theo uy lực của bùa chú, một vài vị tiên nga tiên quan đạo hành không cao bị hút cả vào trong ý, sau đó thì sức mạnh của lão ta bắt đầu tăng cao hơn trông thấy.
“Những gốc huệ này vốn đang sinh trưởng rất tốt nhưng chả hiểu sao ban nãy khi đại chiến thần ma nổ ra lại đột ngột úa tàn hết.” Một tên quỷ thấp cổ bé họng chứng kiến mọi chuyện run rẩy nói.
Canh Thần nghe thế thì ẩn thân rời đi tức thì, để lại chúng quỷ chẳng hiểu mô tê gì.
Trong điện Trường Sinh, Canh Thần cau mày, Thiên Quân cứ giở qua giở lại quyển sách: “Khi nàng còn là quỷ hồn, ngài cho rằng nàng đã có tiên thân, cũng đã tu luyện thành tiên, nhưng giờ đây bản thể nàng ấy đã mất, có tìm cùng trời cuối đất thì cũng sẽ chẳng tìm được gì đâu, nửa phần nguyên thần còn sót lại, nếu ngài muốn nàng ấy trở lại Thần giới thì vẫn còn một cách, đó là để nàng liên tục chuyển thế đầu thai, mượn chuyện ấy để tu luyện thần lực tái tạo tiên thân, nhưng cũng phải qua trăm vạn năm mới thành.”