Elsa và Jack trở thành bạn bè, họ có rất nhiều chuyện để nói với nhau.
Jack mang thân phận Jack Frost đã mấy trăm năm, anh theo gió mà đi qua rất nhiều nơi, Jack sẽ kể cho cô nghe về văn hóa, phong cảnh của những nơi đó, thi thoảng khi trở về từ nơi nào đó còn mang về cho cô một vài đặc sản.
Nhưng điều mà Jack kể nhiều nhất vẫn là chuyện anh mang đến niềm vui cho trẻ nhỏ, tuy rằng ngoài Elsa ra thì chẳng ai nhìn thấy anh cả.
À, trên đời còn tồn tại những nhân vật trong truyền thuyết khác giống Jack như Ông già Noel, Thỏ Phục sinh, Tiên răng và Thần cát.
Vào mỗi tối, Elsa đều có thể nhìn thấy những hạt cát vàng trên bầu trời Arendelle, chúng sẽ xuyên qua cửa sổ rồi tiến vào giấc mơ của những đứa trẻ, dệt nên những giấc mộng đẹp.
Thời điểm Elsa thay răng, dưới sự trợ giúp của Jack, cô được trông thấy nàng Tiên răng. Trông nàng rất nhỏ, chỉ lớn chừng bàn tay, nhưng lại rất thích Jack, đặc biệt là hàm răng của anh.
Elsa còn gặp được Ông già Noel và Thỏ Phục sinh. Vì Elsa không dám ra khỏi cửa nên đành nhờ Jack giúp cô tìm trứng Phục sinh trong vườn hoa. Còn với ông già Noel, ông vào nhà bằng ống khói, đặt hộp quà được đóng gói tinh xảo lên đầu giường cô.
Trò chơi mà bọn họ thường chơi nhất chính là tạo hình băng tuyết. Jack có thể tạo ra băng tuyết, Elsa cũng vậy, bọn họ thường xuyên tạo đám tuyết lớn nối tiếp nhau trong phòng.
Đối với năng lực của Elsa, Jack cũng vô cùng bất ngờ. Có lẽ bởi vì tìm được đồng loại nên Elsa khống chế được nỗi sợ hãi trong lòng. Nhờ có sự trợ giúp của anh, ngay cả khi trình độ làm phép của cô ngày càng tăng cao thì vẫn không hề có sự cố nào phát sinh.
Dựa vào sự thay đổi này, tuy rằng cha mẹ cô vẫn còn lo lắng và tiếp tục tìm kiếm biện pháp kiềm chế phép thuật, nhưng số lần rời nhà giảm đi rõ rệt, vẻ tươi cười trên khuôn mặt cũng nhiều hơn, mà số lần Anna gõ cửa cũng tăng lên.
Cho dù nỗi sợ trong lòng cô dần giảm bớt, nhưng nghĩ đến lần gây tổn thương ngoài ý muốn cho Anna, dù thế nào thì Elsa cũng không dám mở cửa phòng mình.
Cô gây ra sai lầm, hậu quả lại do Anna gánh chịu.
Cô sợ rằng bản thân sẽ làm thương tổn tới cô bé một lần nữa.
"Đừng sợ, không sao đâu". Jack đặt tay lên vai cô: "Đi thôi, Elsa. Cứ mở nó ra đi, đằng sau cánh cửa cũng không đáng sợ như em nghĩ đâu".
Dường như lòng dũng cảm của cả thế giới đều dồn hết lên người cô.
Tay Elsa run rẩy, chậm rãi đặt lên tay nắm cửa, nhưng cô do dự mãi mà vẫn không có can đảm ấn xuống.
Phía sau cánh cửa là nỗi sợ còn lớn hơn sự dũng cảm của toàn thế gian này.
"Em không làm được, Jack à". Elsa sắp khóc đến nơi: "Em không làm được!".
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT