Cũng không trách Sở Ly kinh ngạc như vậy được, bởi vì ‘Kì Ngân’ lúc này, từ ngoại hình đến khí chất, đều đã trở nên hoàn toàn khác xa trước kia.

Kì Ngân lúc trước đại đa số thời gian đều mặc y phục màu tối, tỉ như xanh đen, tím sẫm, mái tóc cũng chỉ dùng một sợi dây vải cột gọn ở sau đầu. Mang theo khí tức thanh tân, nhiệt huyết đặc thù của thiếu niên.

Nhưng bây giờ đây, đối phương không chỉ mặc vào một bộ bạch y sạch sẽ, phiêu dật, mà còn đặc biệt dùng ngân quan búi tóc lên một nửa. Trên đỉnh đầu còn có một sợi ngạch sức rũ xuống ở giữa trán, mười phần thanh lệ.

Về phần khí chất trên người hắn…thì lại càng không cần nói nữa. Nếu không phải tận mắt chứng kiến hắn trưởng thành, vẫn còn có thể nhận ra được khuôn mặt này, Sở Ly có lẽ cũng đã lầm tưởng, đối phương là tiên quân nào đó của chính đạo, vô tình đi nhầm sang ma giáo của mình.

Lần đầu tiên trong đời tỉ mỉ quan sát dung mạo của đối phương, Sở Ly mới phát hiện, thì ra, vị phu quân trên danh nghĩa này của mình, kỳ thực vẫn rất soái khí.

Chỉ tiếc, đây chú định sẽ là mị nhãn quăng cho người mù, bởi vì y khẳng định, tính hướng của bản thân rất bình thường, không hề có hứng thú với nam nhân!

“Đêm qua sau khi ta ngất đi, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao ta và ngươi lại thoát khốn được? Còn có, tên hắc y nhân đó hiện tại đang ở đâu?”

Dù cho bị sự thay đổi đột ngột của hắn làm sửng sốt, nhưng rất nhanh, Sở Ly cũng đã lập tức hồi thần, lựa chọn tìm hiểu vấn đề đáng quan tâm hơn.

Đã sớm nghĩ sẵn lý do thoái thác, nên Sở Ly chỉ vừa hỏi, gần như không cần suy nghĩ, Hạ Vãn Ý cũng đã lập tức giảng giải:“Ta không biết, sau khi ngươi ngất, ta cũng ngất, khi tỉnh lại, hắc y nhân này không biết vì sao đã bị chém thành hai nửa.”

Ôm tâm lý nói nhiều sai nhiều, Hạ Vãn Ý liền lựa chọn giả ngốc. Về phần Sở Ly có tin hay không, đó cũng không nằm trong phạm vi lo lắng của hắn.

Dù sao, mặc kệ y nghĩ như thế nào, chỉ cần không có chứng cứ, y cũng không thể làm gì được hắn.

Mà ở sâu trong linh hồn, nhìn thấy Hạ Vãn Ý nói được nhiều chữ như vậy trong cùng một lúc, Phong Khinh Hàn và Kì Ngân cũng đều không khống chế được mà trợn tròn mắt.

Thế nhưng, làm bọn họ kinh nghi hơn chính là, chưa dừng lại ở đó, Hạ Vãn Ý cư nhiên còn chủ động quan tâm Sở Ly.

“Nghỉ ngơi đi, ngươi đã hôn mê một ngày một đêm.” Bổn ý của Hạ Vãn Ý chính là để Sở Ly tạm thời bỏ qua chuyện này, đừng suy nghĩ nhiều nữa.

Từ trên người Hạ Vãn Ý phát giác được đủ loại dị thường, Sở Ly hiện tại đã bắt đầu có chút đề phòng hắn. Lời hắn nói, y lại càng một chữ cũng không tin…

Thế nhưng, không thể không thừa nhận, câu nói sau cùng của Hạ Vãn Ý cũng đã thành công thu hút sự chú ý của Sở Ly, khiến y không thể không vứt xuống nghi kị, hô hấp cũng theo đó cứng lại.

Y…đã hôn mê một ngày một đêm?

Lúc này mới chú ý tới linh lực không biết đã khôi phục từ bao giờ, đang cuộn trào như trường giang đại hải trong kinh mạch cùng đan điền của mình, nhưng chưa kịp vui mừng quá lâu, Sở Ly liền đã lập tức biến sắc, vội vã dùng ý thức liên hệ với hệ thống.

Quả nhiên, trải qua một ngày một đêm, cột nhiệm vụ cũng đã sớm xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Nhiệm vụ gửi thư tình đã hoàn thành, nên cũng đã biến mất từ lâu, có thể xem như là vô thưởng vô phạt.

Nhưng đồng thời, một nhiệm vụ khác cũng đã đổi mới, thay vào chỗ của nhiệm vụ trước.

[ Nhiệm vụ đã đổi mới thành công! Yêu cầu: trước canh năm ( 5h sáng), tiếp xúc thân mật với phu quân của mình liên tục, không gián đoạn trong 10 phút.

‎Thất bại trừng phạt: bị lôi kiếp đánh đến hồn phi phách tán.]

Tốt lắm, ngay cả lôi kiếp đều mang ra.

Không thể không nói, vì đẩy Sở Ly vào vòng tay của Kì Ngân, hệ thống này thật sự là rất ra sức, gần như là vì mục đích bất chấp thủ đoạn.

Cảm giác mê man trong nháy mắt tan biến không còn một mảnh, Sở Ly chỉ có thể lựa chọn bỏ xuống cảnh giác, cuống quýt truy hỏi:“Kì Ngân, hiện tại đã là giờ nào rồi?”

Mong rằng thời gian có thể còn sớm một chút, y cũng không muốn trải nghiệm cảm giác ngũ lôi oanh đỉnh, cùng lôi kiếp tương thân tương ái đâu.

Cũng không nhìn ra cảm xúc biến đổi đột ngột của Sở Ly, Hạ Vãn Ý vẫn chỉ bình đạm đáp:“Cuối canh năm, trời sáng.”

“Cuối canh năm?!!” Hạn cuối nhiệm vụ chẳng phải là sắp đến luôn rồi sao?

Không được! Y nhất định phải tìm cách xoay chuyển càn khôn…

Lần nữa đọc kĩ lại yêu cầu nhiệm vụ, ánh mắt dừng lại trên mấy chữ ‘tiếp xúc thân mật với phu quân liên tục trong 10 phút’, cũng không chần chờ quá lâu, Sở Ly liền đã lập tức hành động.

Không ngờ được Sở Ly sẽ đột nhiên tập kích chính mình, phản ứng của Hạ Vãn Ý liền chậm mất nửa nhịp. Chỉ có điều, ngay khi hắn sắp theo bản năng làm ra phản kích, thì một giây sau, toàn thân hắn liền đã cứng đờ, như bị người nhấn nút tạm dừng.

Bởi vì lúc này, Sở Ly cư nhiên lại cưỡng ép đem hắn kéo lên giường. Hơn nữa, còn giống như keo da chó, đột ngột vòng tay qua eo hắn, từ phía sau đem hắn ôm chặt.

Thời khắc này, hai thân thể dán chặt vào nhau, dù cách tầng tầng xiêm y, nhưng Hạ Vãn Ý phảng phất vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ trên cơ thể y.

Không quá ấm áp, không giống thân thể con người, l l.ại giống như một khối ngọc, tỏa ra từng sợi hơi lạnh.

Tim đập gia tốc, những nơi cùng Sở Ly có tiếp xúc đều giống như bị điện giật, Hạ Vãn Ý liền theo bản năng muốn giãy giụa đứng dậy.

Bởi vì, sống hơn vạn năm, đã từng là thượng thần cao cao tại thượng, nhưng trên thực tế, đây vẫn là lần đầu tiên Hạ Vãn Ý cùng người khác tiếp xúc thân mật ở khoảng cách gần như vậy.

Nhất là khi thân phận người này còn rất bất phàm, là ý trung nhân hắn chờ mong đã lâu.

Tựa như nhìn ra ý định của Hạ Vãn Ý, rất nhanh, cánh tay mềm mại không xương kia đã chậm rãi di chuyển dần lên, đem bả vai của hắn đè lại. Làm xong hết thảy, Sở Ly lúc này mới hơi hơi nghiêng người, cau mày, dùng ánh mắt ngờ vực đánh giá hắn.

**Hạ gia gia sắp sửa bị bại lộ rồi sao? (=゚Д゚=)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play