Editor: thanhbinhnhac

Vào học ngày hôm sau, tin tức đáng sợ đại lão Tô Tiêm Tiêm thế nhưng là một cái tiểu cẩu suốt ngày vây quanh nữ sinh gia cảnh nghèo khó nháy mắt truyền ra.

Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Tiêm Tiêm đợi Khương Thác cùng nhau đi ăn bữa sáng, bị một đường vây xem.

Trên đường nhìn thấy Lộc Nhung xếp hàng mua cơm, Tô Tiêm Tiêm vẫy tay chào hỏi.

【Hệ thống∶ Nhắc nhở ký chủ, Khương Thác trước mắt tâm tình cực kém, thỉnh ký chủ thu hồi lực chú ý đặt ở trên người Khương Thác.】

Tô Tiêm Tiêm buông tay, quay đầu nhìn sắc mặt Khương Thác.

Không có biến hóa gì a? Cũng không thấy ra chỗ nào tâm tình không tốt, chẳng lẽ do người ở đây đông quá nên khó chịu, không phải chứ, Khương Thác trước kia không tâm tình bất định như vậy.

Tô Tiêm Tiêm búng tay một cái, phía sau đột nhiên xuất hiện bảo tiêu tư nhân,thay bọn họ hai người mở một đường nhỏ.

Tô Tiêm Tiêm: “Bảo bảo, theo mình đây, không có ai dám gây khó dễ cho cậu.”

Khương Thác mắt phượng híp lại “?.”

Cảm giác hai người không ở cùng một mạch não.

Tô Tiêm Tiêm ở phòng cùng Khương Thác lẳng lặng ăn cơm sáng.

Mà Tô Tiêm Tiêm nghe, hệ thống hội báo tình huống ngày hôm qua.

Kia ba cái pháo hôi nơi nào là gia đình có quyền thế?

Kẻ nói Khương Thác nhà nghèo, bất quá là dạy dỗ chỗ chiêu sinh chỗ chất nữ, nói dối cha là hiệu trưởng.

Nữ sinh nói cha là phú hào, trong nhà thực tế là khai vi thương, bởi vì ít sản phẩm lậu, công ty đã sớm bị đánh sập.

Còn có cái người một bên châm ngòi thổi gió, đều không phải người trong trường, theo bằng hữu trà trộn vào tới, không nghĩ tới bị phát hiện, đuổi đi ra ngoài.

Tô Tiêm Tiêm khóe miệng hơi câu, này cẩu hệ thống thật đúng là tốt, cứ như vậy, cốt truyện liền hợp lý hơn nhiều.

Kia mấy cái bản thân liền có vấn đề, cho nên mặc dù bị xử lý, cũng không đơn giản là kết cục trêu chọc cô.

Nghĩ vậy, Tô Tiêm Tiêm đột nhiên không đầu một đốn, nếu là ba nữ sinh bối cảnh đơn giản như thế, sao lại còn dám ở trước mặt cô gây sự.

Vậy bọn họ khẳng định là bị nhân vật pháo hôi nào đó sau lưng xúi giục.

Chính là nguyên chủ trong cốt truyện chỉ tồn tại trong ba chương, chờ đến vào đại học liền pháo hôi, cô hiện tại thay đổi cốt truyện nguyên tác, cũng thay đổi vận mệnh nguyên chủ, nói cách khác kế tiếp việc gặp được, có thể là bởi vì cô xuất hiện mà phát sinh, hệ thống cũng khó đoán trước được.

Ăn xong cơm sáng sau, Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác tạm biệt, hai người hai hướng khác nhau đến phòng học đi học.

Mà Tô Tiêm Tiêm ngẩng đầu phát hiện, nhìn đến Khương Thác đỉnh đầu xuất hiện một con số màu xanh lục.

【Hệ thống phế vật∶ Chúc mừng ký chủ kích phát giá trị biểu hiện độ hảo cảm của Khương Thác.】

Tô Tiêm Tiêm theo thường lệ một câu tôi yêu cậu.

Liền nhìn đến đỉnh đầu Khương Thác con số màu xanh lục hiển thị 50.

Ma xui quỷ khiến, Tô Tiêm Tiêm nhón mũi chân tặng kèm Khương Thác một cái hôn sớm an.

Tô Tiêm Tiêm lại ngẩng đầu khi liền nhìn đến Khương Thác trên đầu màu xanh lục con số biến thành 100, mà Khương Thác cặp mắt lạnh nhạt cũng mang theo nhu hòa, tuy rằng biểu tình không biến hóa quá lớn nhưng là chính là có thể làm người khác nhìn ra nàng tâm tình rất tốt.

Khương Thác: “Ở đây khả năng sẽ có theo dõi, vẫn là không cần làm như vậy, ảnh hưởng sẽ không tốt.”

Tô Tiêm Tiêm mắt hạnh vô tội: “Mình hôn bạn gái mình thì làm sao? À à, đúng rồi, bảo bối Khương Khương muốn chơi yêu ngầm, không thể công khai, cho nên không thể làm ra hành động thân mật, để tránh bị người phát hiện, mình hiện tại là tiểu cẩu của Khương Khương, khẳng định sẽ luôn đi theo hai mét phía sau Khương Khương.”

Con số màu xanh lục trên đỉnh đầu Khương Thác, đổi mới một chút, cũng là 100.

Tô Tiêm Tiêm lúc này đã biết, Khương Thác tâm tình tốt nhất cũng chính là 100.

Khương Thác mắt phượng nghiêm túc, xoay người “Ừm, tiểu cẩu.”

Tô Tiêm Tiêm: “?, À……”

Vì sao muốn cường điệu thêm một lần?

……

Văn phòng hiệu trưởng, phó hiệu trưởng cầm hai cái tư liệu học sinh nhập học đặt ở trên bàn làm việc hiệu trưởng.

Bùi Tử Khúc: “Đứa trẻ Tô Tiêm Tiêm nhưng không đơn giản, có tiền của ở bên ngoài, ông bà ngoại Tô Tiêm Tiêm là năm đó kinh tế thương lớn nhất, ngay cả hiện tại 80% kinh tế vận chuyển đều nắm giữ ở tay con bé, công ty vô số, sản nghiệp trải rộng các nơi, đứa nhỏ này miệng ăn núi lở, mấy trăm năm đều không phải vấn đề, lại còn có người giúp hoạt động kinh doanh.”

Phó hiệu trưởng là một nữ nhân trung niên dịu dàng, bàn tóc, khung mắt kính màu kim sắc.

Mà hiệu trưởng ngồi trên chỗ ngồi gật gật đầu.

Hiệu trưởng là nữ nhân chức nghiệp tiêu chuẩn, một thân chính trang, ánh mắt sắc bén, bà đảo qua hai tấm ảnh nhỏ của Tô Tiêm Tiêm trên tư liệu, mặt mày xuất hiện chút nhu hòa hiếm thấy, hơn nữa còn mang theo một tia thương cảm. Truyện Tiên Hiệp

Cữu Từ: “Đứa nhỏ đều lớn như vậy, không nghĩ tới thế nhưng còn họ Tô, Từ Liên qua đời đã lâu, đều nói có con sẽ là trừng phạt cho sai lầm của cha mẹ, lúc trước thời điểm đàm luận đề tài này, Từ Liên là cỡ nào không chấp nhận, không nghĩ tới cậu ấy lại chính mình nhận hậu quả xấu này, được rồi, chỉ cần con bé không gây ra việc lớn gì, cũng đừng quản đứa nhỏ này, để con bé như thế nào vui vẻ khi học ở đây đi.”

Dịu dàng phó hiệu trưởng điểm điểm, Bùi Tử Khúc nhìn Cữu Từ hỏi “Như thế nào đột nhiên để bụng đứa nhỏ này như vậy?”

Cữu Từ như từ trong hồi ức phục hồi tinh thần lại “Không có gì, phòng tuyển sinh chỗ đó xuất hiện chút chuyện phiền toái, giống như cùng đứa nhỏ này có quan hệ, cụ thể là chuyện gì?”

Bùi Tử Khúc điểm điểm tư liệu khác trên bàn Cữu Từ “Nghe nói Tô Tiêm Tiêm thích đứa nhỏ này, ngày hôm qua lúc mới vừa vào học, cùng cháu gái người bên phòng tuyển sinh nổi lên vài câu xung đột, Tô Tiêm Tiêm vì giữ gìn đứa nhỏ này, đem mấy đứa trẻ kia giáo huấn.”

Cữu Từ lúc này mới đem ánh mắt đặt ở tư liệu khác, mà khi nhìn đến ảnh chụp Khương Thác, đôi mắt đột nhiên trợn to, trên mặt trong nháy mắt có chút thất thố.

Đứa nhỏ này, như thế nào sẽ giống người đó như vậy.

Khương Thác…… Ngay cả họ đều giống nhau.

Cữu Từ có chút kích động “Đứa nhỏ này từ đâu ra? Là cha mẹ đưa lại đây sao? Có tư liệu cha mẹ con bé sao?”

Con gái Từ Liên thích đứa nhỏ này, chẳng lẽ thật là……

Bùi Tử Khúc: “Khương Thác là cùng Tô Tiêm Tiêm cùng nhau nhập học, không có gia trưởng đưa lại đây, Khương Thác tư liệu biểu hiện là một học sinh nghèo khó, từ tiểu học bắt đầu liền vẫn luôn xin trợ cấp khó khăn, rất bình thường, có nơi nào kỳ quái sao?”

Cữu Từ bình tĩnh lại: “Không có, bất quá Tô Tiêm Tiêm kia trong nhà có tiền có thế, bởi vì Khương Thác mà làm như vậy, không khỏi sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích……”

Bùi Tử Khúc trên mặt hiện lên dịu dàng cười, “Chúng ta đều đã trải qua độ tuổi này, nếu là thật sự thích, như thế nào sẽ không bảo vệ giữ gìn, thao kia phân nhàn tâm làm cái gì? Đúng rồi, này hai phân tư liệu là phòng tuyển sinh kia cấp, người bên phòng tuyển sinh mong cậu cho hắn lời giải thích."

Cữu Từ vừa nghe phòng tuyển sinh liền nháy mắt lạnh xuống dưới, “Đừng cho là tôi không biết mấy năm nay, hắn lấy nhận tiền nhét vào tới không ít học sinh dở, trực tiếp đem hắn sa thải đi, rốt cuộc Tô Tiêm Tiêm kia có tiền như vậy, chúng ta trường học một phần cũng do ông bà con bé giúp đỡ, chút mặt mũi vẫn nên cấp đi.”

Bùi Tử Khúc đã sớm đoán trước đến kết quả này “Được rồi.”

Chuyện Từ Liên cùng Bạch Thu, hai người đều trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.

“Còn có một việc, Hách Đa Úc gửi tin tức nói, gọi điện thoại cậu không tiếp, hôm nay buổi tối, nhà các người lại muốn cử hành gia yến, chúc mừng ngày đầu tiên Cữu Thố vào đại học.”

Cữu Thố là con gái Cữu Từ.

Thời điểm Cữu Từ ở tuổi trẻ nghe theo gia tộc an bài gả cho Hách Đa Úc.

Cữu Từ tính cách cường thế, mặc dù kết hôn, cũng tự mình đi trên đường sự nghiệp, không nghĩ dựa vào gia đình, cùng Hách Đa Úc chi gian cũng không có cảm tình, hai người tôn trọng nhau như khách sinh xong Cửu Thố, liền gặp mặt đều ít đi, chỉ có tại thời điểm gia tộc tụ hội mới không được thoái thác gặp mặt.

Mà đại bộ phận thời gian, Cữu Từ đều lấy cớ ở bên nhau cùng Bùi Tử Khúc.

“Hôm nay lại không thể lấy mình làm cớ đi? Cữu Thố là con cậu, cậu nên quan tâm con bé nhiều chút, họp phụ huynh cũng mình đi, đi học là mình đưa, dẫn tới người khác cho rằng mình mới là mẹ con bé.”

Bùi Tử Khúc lời nói tuy rằng trêu chọc, nhưng là cũng không có nửa phần không muốn, trên mặt còn có chút vui vẻ

Cữu Từ cũng không nghĩ nhiều như vậy, “Cữu Thố gọi cậu Bùi a di, không gọi rất hoan, đừng nói nữa nói tiếp đầu mình lại đau.”

“Được, không nói, cậu tiếp theo xử lý công việc đi, mình cũng phải đi học.”

Năm đó, cô cùng Cữu Từ, Từ Liên, Bạch Thu, Khương Dịch đều là bạn thời đại học.

Từ Liên trong nhà có tiền cùng Bạch Thu là đôi người yêu mẫu mực mà mỗi người trong trường học đều hâm mộ.

Mà Cữu Từ cùng Khương Dịch cũng thế……

Bùi Tử Khúc nhiều năm như vậy vẫn luôn chưa lập gia đình, liền bạn trai cũng không có, từ khi Cữu Từ trở thành hiệu trưởng, lúc sau cô thành phó hiệu trưởng, cẩn trọng giúp trường học, vẫn luôn bồi ở bên người Cữu Từ.

Nhiều năm như vậy, cô nhìn Cữu Từ vì Khương Dịch mà xóa tên khỏi gia tộc.

Nhìn Cữu Từ vô lực thay đổi, tốt nghiệp đại học lúc sau bị bắt cùng Khương Dịch chia tay, lúc sau theo trong nhà gả cho Hách Đa Úc, lại đến sinh con đặt tên Cữu Thố, cô vẫn luôn bồi ở bên người cậu ấy, yên lặng, hơn hai mươi năm, cô cũng chỉ cầu mọi thứ tiếp tục như vậy.

……

Buổi sáng hai giờ giảng bài rốt cuộc kết thúc, Tô Tiêm Tiêm đánh ngáp một cái, rốt cuộc không còn khóa, kế tiếp liền có thể trải nghiệm sinh hoạt cá mặn.

Mộng tưởng sinh hoạt cá mặn vui vẻ liền sắp bắt đầu rồi.

Tô Tiêm Tiêm đi ra phòng học, tính toán đi thang máy, xuống lầu phòng ngủ, liền nhìn đến Khương Thác ở cửa thang máy chờ đợi cô.

“Khương Khương, cậu xong hết tiết học rồi hả, lát nữa cũng không tiết đúng không? Đang chờ mình cùng nhau về ký túc xá sao.”

Khương Thác có chút lười biếng dựa vào cửa, mắt phượng híp lại: “Mình lát nữa còn có khóa học.”

Tô Tiêm Tiêm: “À……”

Khương Thác: “Cậu không nhớ chương trình khóa học của mình?”

Tô Tiêm Tiêm nhìn đến con số 100 màu xanh lục trên đầu Khương Thác biến thành 80, lập tức giải thích “Đương nhiên nhớ, mình đây là thả câu thử lòng cậu thôi, Khương Khương thời khoá biểu mình đều thuộc lòng hết, mình không phải đang thử xem Khương Khương có phải hay không muốn trốn khóa? Bé ngoan như thế nào có thể trốn học được?”

“Không có trốn học, mình đang đợi cậu”

Tô Tiêm Tiêm chớp chớp mắt: “Chờ mình làm gì? Cũng chưa tới giờ ăn cơm trưa a.”

“Tiểu cẩu không nên đi theo đối tượng thầm mến cùng nhau đi học sao?”

Tô Tiêm Tiêm: “!”

Khương Thác cặp mắt dần dần trở nên hiền lành xuống dốc “Tô Tô không muốn đi, vẫn là Tô Tô căn bản không nghĩ tới này? Hay là nói…… Luôn mồm yêu thầm đều là giả, bất quá là ham mỹ mạo mình, đùa bỡn mình thôi.”

Tô Tiêm Tiêm hối hận không thôi, nhưng cũng chỉ có thể căng da đầu trả lời.

“Như thế nào lại vậy? Mình đang muốn tạo bất ngờ cho Khương Khương, không nghĩ tới Khương Khương lại đến trước.”

Tiết khóa thứ hai, Tô Tiêm Tiêm vào lúc này hẳn là ở phòng ngủ không biết trời đất, giờ đây ngồi ở bên người Khương Thác, thẳng lưng ngẩng gật đầu.

Cô không muốn nỗ lực, cô chỉ nghĩ đương một con cá mặn, Tô Tiêm Tiêm nhàm chán đến cực điểm.

Vì thế giở trò chọc chọc, đem bàn tay đưa qua, cùng ngón trỏ tay trái Khương Thác nắm chặt, lặp lại chơi, cảm thấy bất quá nghiện, buông ra lúc sau chọc chọc, gãi lòng bàn tay nàng

Khương Thác cúi đầu viết chữ, khuôn mặt lại hồng hoàn toàn.

Tô Tiêm Tiêm mỗi lần gãi tay nàng tâm nàng cũng ngứa theo, cô như tỏ vẻ lại muốn thảo khen thưởng như vậy.

- -----

Tác giả có chuyện nói:

Khương Thác∶ Cậu ấy là ám chỉ muốn tôi.

Tô Tiêm Tiêm∶ Thật nhàm chán.

****

Truyên chỉ được đăng ở wattpad

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play