Hôm sau, Văn Minh Ngọc tỉnh lại, ký ức tối hôm qua say rượu dần dần tái hiện, như những mảnh nhỏ không quá rõ ràng, nhưng cũng miễn cưỡng có thể biết đã xảy ra chuyện gì.
Nghĩ đến mình đã ôm Mục Trạm khóc lâu như vậy, còn nói mấy thứ lung tung, Văn Minh Ngọc lập tức cảm thấy thẹn đến muốn chui xuống đất.
Cậu lặng lẽ rên rỉ, chôn đầu vào gối bất động.
Không muốn đối mặt với Mục Trạm nữa, đời này cứ làm đà điểu là được rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT