Văn Minh Ngọc không ngờ tới lúc đi học sẽ bị chặn đường hỏi nhiều như vậy. Sự thật chứng minh, mỗi người đều có lòng hiếu kỳ vô cùng lớn, hận không thể dính lấy Văn Minh Ngọc để quan sát toàn bộ quá trình diện thánh của cậu.
Nhưng sự thật thì không thể nói ra được, Văn Minh Ngọc chỉ có thể hàm hồ có lệ cho qua. Vì ra vẻ bình tĩnh để bịa chuyện mà lưng cậu toát đầy mồ hôi rồi.
Diệp Húc không nhịn được hỏi: “Ngươi đi theo Thánh thượng, còn nói chuyện với ngài ấy mà không sợ sao? Dù sao cũng, có…..những lời đồn đại, hôm qua lúc Thánh thượng tới, ta thực sự sợ tới choáng váng luôn, đầu óc chẳng nghĩ được gì, chỉ có cơ thể hành lễ theo bản năng.”
“Trước kia lúc nghe nói, ta còn cảm thấy đều là những lời phóng đại lên, nhưng hôm qua Thánh thượng đích thân tới, ta mới có thể hiểu cảm giác này, thực sự rất khó hình dung lực áp bách quá mạnh khiến người ta sợ hãi không dám ngẩng đầu khi ấy. Vậy mà ngươi lại có thể nói chuyện bình thường trước mặt Thánh thượng, đúng là lợi hại, đổi lại là ta chắc không rên nổi một tiếng ấy chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT