Chương 901

Giang Nghĩa tuỳ tiện trả lời: “Ở công ty khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng.”

“Ồ? Ghê nhỉ, đó là một trong những công ty lớn đứng đầu khu Giang Nam nhỉ, vậy chắc lương của anh Giang cao lắm nhỉ?”

“Không cao, 24 triệu một tháng, tôi là nhân viên bình thường thôi.”

Nghe tới đấy, tất cả các nam sinh đều tự tin hẳn lên.

Dù bọn họ không phải là thiếu gia nhà giàu gì nhưng so thu nhập với con số 24 triệu một tháng của Giang Nghĩa thì vẫn dư sức.

Nụ cười trên mặt Chung Đào khá ẩn ý, anh ta cười như không cười rồi nói: “Haha, 24 triệu? Anh nuôi nổi Thu Huyền sao? Thu Huyền của chúng tôi là hoa khôi của trường của lớp đấy, là giấc mộng của hàng nghìn hàng vạn nam sinh. Năm đó, mỗi ngày đều có nam sinh theo đuổi cô ấy.”

“Tôi không nói quá nhưng chỉ cần Thu Huyền muốn, đừng nói người có thu nhập 24 triệu, dù là người kiếm được 240 triệu, 2.4 tỷ, 24 tỷ một tháng thì cậu ấy cũng có thể tuỳ tiện lựa chọn!”

“Ôi, đúng là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu.”

Lời này nói sau lưng thì được, nói thẳng trước mặt thì rõ ràng đang xem thường người ta.

Giang Nghĩa không thèm để tâm, anh cúi đầu tiếp tục gắp thức ăn. Hành động này khiến Chung Đào càng thêm khinh thường.

Anh ta vươn tay lấy một tấm danh thiếp ra rồi đưa cho Đinh Thu Huyền: “Đây là danh thiếp của tớ, cậu cầm lấy đi.”



Đinh Thu Huyền cầm lấy rồi chỉ đặt lên bàn.

Chung Đào nói tiếp: “Thu Huyền, tớ thật sự thấy đau lòng cho cậu. Một cô gái vừa xinh đẹp vừa thông tình đạt lý như cậu mà lại gả cho một tên….Haiz! Chắc cuộc sống hiện tại của cậu vất vả lắm nhỉ.”

“Cậu cứ yên tâm, mọi chuyện cứ để tớ lo liệu.”

“Hiện giờ, tớ không phải là ông to bà lớn gì nhưng mỗi tháng cũng kiếm được mấy trăm triệu. Nếu cậu gặp chuyện gì khó khăn thì cứ việc nói với tới, tớ nhất định sẽ dốc toàn lực để giúp cậu.”

Lời này càng khó nghe hơn rồi.

Nghe qua thì cứ tưởng là ý tốt đó nhưng chồng người ta còn đang ở đây, anh ta nói mấy lời này trước mặt chồng người ta là có ý gì?”

Mấy cô gái khác cũng bất mãn bĩu môi.

Lúc nãy bọn họ vừa xin danh thiếp của Chung Đào nhưng cuối cùng vẫn không xin được. Đinh Thu Huyền còn chưa nói lời nào mà Chung Đào đã chủ động tặng danh thiếp cho cô. Đây đúng là phân biệt đối xử mà.

Đinh Thu Huyền chỉ cười cười không đáp.

Chung Đào nhìn cô chằm chằm. Thấy Đinh Thu Huyền không hề kích động, trong lòng anh ta có hơi khó chịu.

Một người có thu nhập mấy trăm triệu như anh ta, bình thường đi đâu gặp ai đều được người khác đối xử vô cùng khách khí. Nhưng hình như Đinh Thu Huyền không muốn gặp anh ta cho lắm?

Anh ta quyết định phải thể hiện trước mặt Đinh Thu Huyền thôi.

Chung Đào cười cười: “Hôm nay là ngày họp lớp, là ngày đoàn tụ, mọi người tụ hợp về đây, đương nhiên là phải ăn bánh trôi rồi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play