CHƯƠNG 870

Một xí nghiệp Thiên Đỉnh đã khó đối phó, cộng thêm tất cả các tổng giám đốc của các rạp phim, đây là muốn làm một trận lớn.

“Biết kế hoạch của bọn họ không?” Giang Nghĩa hỏi.

“Cụ thể không phải quá rõ, nhưng dựa theo thăm dò nhiều bên của tôi, hình như bọn họ là muốn động tay chân vào ‘tiền bán vé’.”

“Tiền bán vé sao?”

“Không sai, chính là phóng vé sẽ công chiếu bộ phim điện ảnh công ích mới nhất của chúng ta – “Thập Vạn Thiên Binh”, cụ thể muốn giở trò gì thì tôi không biết.”

“Thập Vạn Thiên Binh” chính là bộ phim điện ảnh công ích vừa quay xong.

Mời hàng trăm minh tinh, ngôi sao điện ảnh, ngôi sao ca nhạc, lưu lượng trẻ, diễn viên gạo gội, thiên vương thiên hậu, chỉ cần gọi được tên thì đều có.

Bộ phim này đã được công bố từ lâu, tất cả tiền bán vé sẽ dùng cho việc cứu trợ công viên rừng, giúp đỡ xây dựng lại và hỗ trợ những người bị bỏng trong vụ hỏa hoạn.



Số tiền này, giải trí Ức Châu căn bản không muốn động vào.

Nếu đã như vậy, đám người Tôn Vĩnh Trinh muốn làm gì? Động vào những tiền bán vé này, hình như căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với giải trí Ức Châu?

Có chút khó hiểu.

Trình Đan Đình không hiểu mà nói: “Tại sao muốn động vào tiền bán vé? Lẽ nào, bọn họ muốn bỏ túi riêng, cắt xén tiền của chúng ta?”

Đây là một tình huống duy nhất có thể nghĩ tới.

Vấn đề này bạn có cắt xén nữa thì có thể cắt xén bao nhiêu? Phần lớn vẫn ở phía giải trí Ức Châu.

Hơn nữa giải trí Ức Châu đâu trông mong lấy số tiền bán vé này để hồi vốn, mà là dùng để làm công ích, bị cắt xén cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng quá lớn đối với bản thân công ty.

Nhiều nhất người có thể giúp được sẽ ít đi một chút.

Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy nghi hoặc.

Giang Nghĩa đi tới bên cửa sổ, nhìn bầu trời, anh biết người chủ mưu đằng sau là Tôn Tại Ngôn, đó là một người rất thông minh, tuyệt đối không thể tiêu tốn tinh lực lớn như vậy chỉ vì cắt xén một chút tiền.



Không đáng.

Cũng sẽ không gây ra tổn hại gì đối với giải trí Ức Châu.

“Tôn Tại Ngôn, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?”

Giang Nghĩa thử thay đổi thân phận, thông qua thân phận của Tôn Tại Ngôn suy nghĩ chuyện này.

Động tay động chân ở tiền bán vé?

Làm sao động tay?

Hai mắt chợt mở ra, Giang Nghĩa đột nhiên nghĩ tới một khả năng trong đó, lẽ nào…

Nếu là như vậy, tình hình sẽ trở nên rất tồi tệ.

Trình Đan Đình vội hỏi: “Giang Nghĩa, anh cảm thấy chúng ta bây giờ phải làm như nào?”

Giang Nghĩa bình tĩnh trả lời: “Tiến hành theo kế hoạch, nên làm như nào vẫn làm như thế, ngày mai đúng giờ công chiếu bộ phim, sau đó theo dõi sát sao tiền bán vé, những chuyện khác giao cho tôi là được.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play