CHƯƠNG 846

Vì vậy, Giang Nghĩa triệu tập tất cả các lãnh đạo cấp cao lại, tiến hành họp thảo luận.

Tổng giám đốc của khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng – Trình Hải nói: “Đầu tiên, quyên góp là không thiếu được, công ty buộc phải nhanh chóng quyết một con số, tiến hành quyên góp cho chính phủ, để các giới trong xã hội nhìn thấy thành ý của chúng ta.”

Giang Nghĩa gật đầu, giơ một ngón tay lên: “Quyên góp 3000 tỷ.”

3000 tỷ, tuyệt đối là một con số khổng lồ.

Là doanh nghiệp đứng đầu, Giang Nghĩa đã thể hiện trách nhiệm của anh, quyên góp nhiều tiền như vậy, tin chắc vấn đề cải tạo lại rừng và chữa trị cho người bị thương cũng có thể xoa dịu ở mức độ lớn nhất.

Trình Hải tiếp tục nói: “Ngoài tiền ra, phía Tẩm Mộng còn nghiên cứu chế tạo một loại thiết bị hồi phục mới, có thể giúp người bị bỏng tiến hành hồi phục. Bây giờ có thể đưa ra thị trường, bán với giá gốc.”

Đây là một nghĩa cử cao đẹp.

Giang Nghĩa cũng lập tức đồng ý với kiến nghị của Trình Hải, sau khi cuộc họp kết thúc, lập tức tung thiết bị hồi phục ra thị trường, bán với giá gốc.

Ở một bên khác, chủ tịch của giải trí Ức Châu – Trình Đan Đình nói: “Phía giải trí Ức Châu ngoài quyên góp tiền, tôi kiến nghị mời ngôi sao, ca sĩ nổi tiếng, quay miễn phí một bộ phim, sau đó chiếu ở rạp, tất cả doanh thu phòng vé sẽ được quyên góp cho việc cải tạo lại công viên rừng.”

Chủ ý này không tồi.

Vừa có thể tiếp tục mở rộng sức ảnh hưởng của giải trí Ức Châu, vừa có thể giúp đỡ được việc xây dựng lại sau tai họa.

Điều quan trọng nhất là có thể khiến mọi người có ý thức về sứ mệnh và sự tham gia, chỉ cần xem phim thì có thể giúp được người khác, là một ý tưởng rất hay.



Vấn đề là…

Giang Nghĩa nói: “Quay một bộ phim tốn thời gian tốn công sức, đợi các cô quay xong thì muộn hết rồi.”

Trình Đan Đình nói: “Điểm này anh yên tâm, tôi sau khi quay về sẽ bảo nhiều đạo diễn, biên kịch hợp tác sáng tác kịch bản, sau đó chia tổ quay cùng lúc, cuối cùng cắt dựng biên tập lại.”

“Hiệu quả chắc sẽ kém một chút, nhưng bộ phim này chú trọng hình thức hơn nội dung, có thể kiếm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.”

Giang Nghĩa gật đầu: “Có thể, làm theo những gì cô nói đi.”

Sau khi thảo luận xong, mọi người chia ra làm việc.

Bên phía khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng lập tức đưa sản phẩm hồi phục loại mới ra thị trường, bên phía giải trí Ức Châu tiến hành sáng tác kịch bản ở mức độ nhanh nhất, liên lạc với các ngôi sao lớn tham gia diễn xuất.

Tất cả tiến nhanh nhanh như tên lửa.

Quy mô lớn như vậy, gần như trong nháy mắt, người của toàn khu Giang Nam đều biết hành vi của Tẩm Mộng và Ức Châu, đều khen ngợi hành vi của bọn họ.

Giờ phút này, chỉ có một số ít người không vui vẻ lắm.

Trung tâm thành phố, tòa nhà văn phòng của xí nghiệp Thiên Đỉnh, văn phòng chủ tịch.

Chủ tịch Tôn Vĩnh Trinh ngồi trên ghế, nhìn những hành vi của Tẩm Mộng và Ức Châu, trong lòng rất bực bội.

Trên sô pha, Tôn Tại Ngôn cũng đang xem tin tức, không nói một câu.

Trầm mặc rất lâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play