CHƯƠNG 828

Chiếc xe sau khi lật một vòng trên không trung thì rơi khỏi lan can.

Ở dưới ánh mắt của hàng trăm người ở đây, chiếc xe SUV cực kỳ nặng cứ vậy mà bay ra ngoài, trực tiếp từ trên đường cao tốc bay ra, rơi xuống dòng sông bên dưới.

Tùm!

Ầm!

Chiếc xe trực tiếp chìm xuống dòng sông chảy xiết, sau đó, bị dòng nước cuốn đi.

Chiếc xe hơn 3 tỷ, nói mất là mất.

Mọi người ngoài cảm khái thần lực trời sinh của Giang Nghĩa thì càng kinh ngạc trước lá gan của anh, vậy mà dám ném chiếc xe yêu của loại cậu chủ có bối cảnh như Tạ Duẫn xuống sông, lá gan quá lớn rồi!

Tạ Duẫn tức đến mức cả người run rẩy, dùng tay chỉ Giang Nghĩa.



“Mày, thằng oắt con, mày đền xe cho tao!”

Giang Nghĩa không thèm quan tâm anh ta, quay đầu nhìn nhân viên chữa cháy: “Bây giờ đường đã thông thoáng, các anh mau đến hiện trường cứu hỏa đi.”

“Ặc, được!”

Nhân viên chữa cháy vội vàng lên xe chuẩn bị khởi động.

Kết quả Tạ Duẫn chặn ở giữa đường, giang hai tay hai chân ra thành hình chữ ‘đại’ chặn đường đi của xe chữa cháy.

“Chuyện này ngày hôm nay không giải quyết cho tôi, ai cũng đừng hòng đi!”

“Các anh phải đền xe cho tôi!”

Giang Nghĩa lạnh lùng nhìn anh ta, hai ba bước đi tới trước, một tay xách cổ áo của anh ta lên, đè anh ta ở trên lan can, giống như người lớn xách trẻ con, tùy ý ‘lăng nhục’.

Thế lửa lan rộng, nhân viên chữa cháy cũng không màng nhiều như vậy, chân đạp ga rời khỏi hiện trường, lao về phía công viên rừng để cứu hỏa.

Đợi khi xe chữa cháy đi xa, Giang Nghĩa mới buông tay ra.

Tạ Duẫn bò trên đất thở hổn hển, một tay chỉ vào Giang Nghĩa nói: “Mày xong rồi, kiếp này của mày đừng hòng sống yên ổn. Không chỉ là mày, gia đình của mày từ trên xuống dưới đều xong đời rồi.”



Giang Nghĩa nhìn anh ta: “Tôi xong đời rồi sao? Sao lại xong đời?”

Tạ Duẫn được bạn gái đỡ dậy, anh ta vừa rút điện thoại ra vừa nói: “Anh họ của tao là đội trưởng đội cảnh sát, ở khu Giang Nam, còn chưa có ai dám đối xử với tao như vậy.”

“Mày không chỉ ném xe của tao, còn ra tay đánh tao, tao sẽ khiến mày biết cái giá phải trả là gì.”

“Mày đợi đấy, tao bây giờ gọi anh họ đến xử mày!”

Giang Nghĩa vốn còn muốn rời khỏi, sau khi nghe anh ta nói như vậy, ngược lại đứng lại.

Anh rất muốn nhìn xem, sau khi đội trưởng đội cảnh sát – Tạ Mạnh Trí đến thì sẽ nói như nào.

Điện thoại kết nối.

“Alo, anh họ, anh mau đến đây một chuyến, em họ của anh bị người ta đánh rồi!”

“Thằng nhãi đó không chỉ đánh em, còn ném xe của em xuống sông, anh họ, anh nhất định phải làm chủ thay em.”

Tạ Duẫn khóc rống lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play