Xe thể thao mui trần chạy nhanh trên đường cái rộng rãi, đi về phía khách sạn.

Trên xe.

Tâm trạng Tân Tử Dân rất tốt, hít một hơi thật sâu không khí trong lành, nói với Giang Nghĩa: “Lúc nãy tôi thật sự cho rằng mình sẽ không sống được nữa, ở trong tay họ chắc chắn không có đường sống. Điều tôi sợ nhất là Tân Uẩn sẽ thật sự đến đây cứu tôi, nếu để con bé vào đây, tôi thật sự sẽ chết không nhắm mắt.”

“Cũng may còn có cậu, Giang Nghĩa, nếu không có cậu, tôi sẽ không sống được, cậu là ân nhân cứu mạng của tôi, lúc này tôi thật sự không biết nên báo đáp cậu như thế nào mới được.”

“Thật sự không được, tôi thậm chí có thể cho Tân Uẩn làm vợ bé của cậu!”

Phụt ~~

Giang Nghĩa suýt nữa không kiểm soát được tay lái, nếu Đinh Thu Huyền nghe thấy lời này thì thảo nào cũng giết anh.

“Không, không cần.”

Anh ta cười nói: “Ông là ba của Tân Kì, Tân Kì là anh em kết nghĩa của tôi. Lúc ở Tây cảnh, cậu ấy đã cứu tôi vô số lần, không có Tân Kì, có thể tôi đã chết vì bệnh từ lâu hoặc bị thương mà chết. Cậu ấy đã đi rồi, nên công ơn của cậu ấy, tôi chỉ có thể trả cho ông.”

“Vậy nên mong ông đừng nói lời cảm ơn với tôi, tất cả đều là chuyện tôi nên làm.”



Hai người đều rất khách khí.

Tân Tử Dân nhìn Giang Nghĩa, càng nhìn càng thích, đồng thời trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác bi thương.

Sao người đàn ông tốt như vậy lại kết hôn rồi chứ?

Ông trời thật là không có mắt!

Nếu Giang Nghĩa vẫn độc thân thì tốt biết bao? Cho dù đã ly hôn rồi cũng được, vậy thì không phải Tân Uẩn sẽ có cơ hội sao?

Haiz, người đàn ông tốt đều là đồ ăn của người khác rồi.

Lúc ông ta đang đau thương, Giang Nghĩa tò mò hỏi: “Tôi vẫn không biết rốt cuộc ông đã rơi vào tay đám Sơn Tiêu như thế nào? Không phải ông đến Nam thành để mua sắm sao? Sao lại theo chân họ?”

“Haiz, đừng nói nữa.” Tân Tử Dân nói: “Vốn dĩ tôi đã mua sắm xong hết chuẩn bị đi về rồi, nhưng vài ngày trước hôm về, tôi đã nhận được một tin tức, Thủy Vân Thiên sẽ tổ chức một buổi đấu giá ngầm ở Nam thành, trong đó có một bộ ngân châm thần y Biển Thước đã từng sử dụng! Người ta gọi là ‘Thần châm Biển Thước ’!”

Thần châm Biển Thước?

Sự hứng thú của Giang Nghĩa nổi lên ngay lập tức.



Phải biết rằng trình độ châm cứu của Biển Thước đã đạt đến mức độ phi thường, nhiều bác sĩ thiên tài cũng khó có thể sánh được với ông.

Ngân châm mà Biển Thước sử dụng là ngân châm cao cấp nhất trong truyền thuyết, vì vậy nó được gọi là ‘Thần châm’.

Có được Thần châm, đối với một người bác sĩ mà nói, quả thực như hổ thêm cánh.

Giống như một cao thủ hàng đầu có được vũ khí vô địch, sẽ có thể đạt đến một tầm cao hiếm thấy trên thế giới.

Tân Tử Dân nói: “Thần châm Biển Thước sẽ xuất hiện trong buổi đấu giá của Thủy Vân Thiên, cậu nghĩ tôi có thể không động lòng được sao? Những người nghiên cứu đông y như chúng tôi luôn khao khát bộ Thần châm này, nằm mơ cũng nghĩ đến.

“Vậy nên tôi quyết định sẽ ở lại để tham gia buổi đấu giá.”

“Vấn đề là buổi đấu giá của Thủy Vân Thiên được kiểm soát chặt chẽ, có tổng cộng 100 tấm thẻ VIP và mỗi thẻ VIP chỉ cho phép tối đa ba người vào hội trường.”

“Không có thẻ VIP thì sẽ không thể đi vào hội trường buổi đấu giá.”

“Nên không còn cách nào khác, tôi đã đi khắp nơi để mua thẻ VIP, cuối cùng thì liên lạc được với Sơn Tiêu, cậu ta có thẻ VIP. Nhưng đến khi gặp tôi, cậu ta lại lật lọng, không những không đưa thẻ VIP cho tôi mà còn tịch thu hàng hóa rồi bắt cóc tôi.”

“Còn bắt tôi làm con tin, bắt Tân Uẩn đưa mười lăm tỷ tới.”\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play