Lúc này, chị lớn Đinh Hoàng Liễu vẫn luôn trầm mặc không nói gì đột nhiên vô cùng "có lòng" nói: "Ông nội, con lại có một cách hay một công đôi việc."

"Một công đôi việc?"

Đinh Trung ngây ra một chút, cách hay thì nói là cách hay, lôi kéo "một công đôi việc" cái gì?

"Cách hay gì? Nói ra thử xem."

Đinh Hoàng Liễu cố ý nhìn Đinh Thu Huyền, âm dương quái khí nói: "Theo con được biết, phong cảnh của tiểu khu Đế Hào cực kỳ đẹp, hơn nữa quy mô không lớn cũng không nhỏ, tạm thời không biết vì sao lại bị phá dỡ và di dời."

"Con lại cảm thấy, không bằng thuận nước đẩy thuyền tặng cho em ba, cải tạo khu chung cư kia thành khu nghĩa trang. Quy mô cũng phù hợp, hơn nữa diện tích xanh hóa cũng đã đủ, không cần phải cải tạo nhiều, một công đôi việc."

Cái này...

Mọi người yên lặng

Tất cả người trên cao đều cười trộm, Đinh Hoàng Liễu đúng là đủ xấu xa.

Nói cái gì mà thuận nước đẩy thuyền, rõ ràng là muốn hãm hại Đinh Thu Huyền.

Mảnh đất kia phá dỡ di dời xong cải tạo thành cái gì cũng khó, đừng nói gì mà cải tạo thành khu nghĩa trang, cải tạo nhà cũ của người ta thành mộ địa sao, ha ha, nói đùa cái gì vậy?

Đám quan to chức lớn kia không liều mạng thì quá khách khí.

Chỉ sợ Đinh Thu Huyền vừa bước vào nói xong, chân sau đã bị bảo vệ đá ra ngoài.

Người lõi đời như Đinh Trung, sao có thể không nhìn ra được "mục đích" của Đinh Hoàng Liễu? Cho dù là hãm hại, nhưng mà làm như vậy đúng là có thể một công đôi việc.



Một: Chặn miệng Đinh Thu Huyền lại, tránh cô ồn ào thêm.

Hai: Mài bớt nhuệ khí của Đinh Thu Huyền, gần đây cô ở trong công ty có chút "điên cuồng".

Đinh Trung gật gật đầu, nhìn về phía Đinh Thu Huyền: "Ông cảm thấy Hoàng Liễu nói rất có lý, Thu Huyền à, con thấy thế nào? Không phải con rất muốn giúp chồng mình sao? Bây giờ cơ hội đang ở ngay trước mắt, con có thể nắm lấy được mảnh đất này, thuyết phục 30 gia đình kia, ta sẽ đồng ý với ý kiến lúc trước của con. Thế nào?"

Rõ ràng là một cái hố to.

Nhưng chuyện cho đến bây giờ, biết rõ trên núi có hổ nhưng vẫn phải lên.

Mất đi cơ hội lần này, Đinh Thu Huyền sẽ không còn cơ hội nào để giúp Giang Nghĩa nữa, vì chồng, cô quyết định liều một lần.

"Được, con đồng ý!"

"Ổn rồi!"

Đinh Trung chỉ Đinh Phong Thành: "Đưa danh sách và phương thức liên lạc của 30 hộ gia đình ở đây cho Thu Huyền, tiện cho con bé làm việc."

Đinh Phong Thành cười gian mấy tiếng, lấy một danh sách ra đặt trước mặt Đinh Thu Huyền.

"Em ba, giữ cẩn thận."

"Anh chúc em thắng từ trận đầu, thành công thuyết phục toàn bộ 30 hộ gia đình."

"Làm chút chuyện cho người chồng ở rể của em."

"Ha ha ha ha."



Mọi người trong phòng đều cười, không có ai cảm thấy Đinh Thu Huyền có thể hoàn thành nhiệm vụ, trừ phi là Đại La Kim Tiên chuyển thế, còn không, chuyện này cho dù là ai cũng không làm được!

Đinh Thu Huyền cầm lấy danh sách, trầm tư.

Đêm dài.

Trăng cao.

Mèo hoang lang thang ở trong bụi cỏ kêu mấy tiếng.

Đinh Thu Huyền lái chiếc Ferrari vừa mua không lâu về đến nhà, sau khi dừng xe, cô thả lòng cơ thể mệt mỏi không chịu nổi, đẩy cửa đi vào.

Trong phòng, Giang Nghĩa đang ngồi trên ghế sofa xem TV.

"Về rồi?"

"Ừ."

Giang Nghĩa đi đến cầm túi xách và áo ngoài cho Đinh Thu Huyền, sau khi cô ngồi xuống, rót một chén nước ấm đặt bên cạnh.

"Sao muộn như vậy mới về?" Giang Nghĩa đưa tay nâng chân thon dài của Đinh Thu Huyền lên, đặt lên đùi mình, sau đó giúp cô xoa bóp, thả lỏng thể xác và tinh thần.

Đinh Thu Huyền uống một hớp nước, cười khổ lắc đầu.

"Gần đây vì đẩy nhanh tiến trình, gia tộc họp rất thường xuyên, cho nên hơi mệt."

"Đúng rồi, chuyện kia của anh em đã nói với ông cụ rồi."\u0003\u0003\u0003

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play