Mọi người đều biết Tân Uẩn xinh đẹp, nhưng cô ta bình thường tiết chế, suốt ngày mặc áo blouse trắng, buộc tóc đuôi ngựa, nhìn trông không khác với bác sĩ bình thường.

Nhưng sau khi mặc bộ quần áo này, ánh sáng rực rỡ của thiếu nữ thanh xuân đủ chiếu sáng khắp phòng.

Mỗi một người đàn ông đều không tự chủ mà nuốt nước bọt.

Cho dù là phụ nữ cũng bị vẻ đẹp của cô ta thu hút.

Trên đời này, vậy mà còn có người con gái siêu phàm thoát tục động lòng người như vậy sao?

Từ từ đi ra trong ánh mắt của mọi người, Tân Uẩn như không có chuyện gì mà ngồi trên ghế làm việc, giống như không nhìn thấy Giang Nghĩa.

Thật ra, trong lòng cô ta sớm đã không khống chế được rồi.

Càng giả bộ không nhìn thấy thì nhịp tim càng đập nhanh.

Phụ nữ làm đẹp vì người mình yêu, Giang Nghĩa, là người đàn ông duy nhất trên thế giới này có thể khiến Tân Uẩn tỉ mỉ sửa soạn.

Giang Nghĩa cũng có hơi bất ngờ, Tân Uẩn của hôm nay là sắp tham gia bữa tiệc sao? Sao đột nhiên sửa soạn xinh đẹp như vậy?

Vẻ đẹp của Tân Uẩn và Đinh Thu Huyền khác nhau.

Một người như băng sơn tuyết vực, một người như xuân ấm nở hoa.

Mỗi người đều có vẻ đẹp riêng.

Giang Nghĩa đứng dậy đi tới: “Tân Uẩn, ông cụ có ở đây không?”

Trái tim của Tân Uẩn sắp nhảy ra ngoài rồi, nhưng vẫn kìm nén sự vui sướng trong lòng, rất lạnh nhạt nói: “Không có, ba tôi có việc rời khỏi khu Giang Nam rồi, phải một khoảng thời gian nữa mới quay về.”



“Ồ, vậy tôi hôm khác lại tới.”

Nói xong, Giang Nghĩa xoay người muốn đi.

Tân Uẩn tức tới mức giậm chân trên đất, anh ta thật sự còn là đàn ông không? Là đàn ông, tại sao không nhìn cô ta nhiều hơn?

Nếu đổi lại trước đây, cô ta nhất định để mặc Giang Nghĩa rời đi.

Nhưng lần này, khác rồi.

“Khoan, khoan đã…”

“Hửm?” Giang Nghĩa xoay người.

“Anh có chỗ nào không hiểu muốn thỉnh giáo ba tôi sao? Có lẽ, anh có thể nói với tôi, tôi có lẽ có thể giúp được anh.”

Giang Nghĩa có hơi bất ngờ.

Nhớ lần trước khi tới, Tân Uẩn không thèm đếm xỉa tới mình, hỏi cái gì cũng nói không biết, chỉ thiếu nước đuổi anh ra khỏi cửa lớn.

Sao hôm nay lại thay đổi nhanh như vậy?

Lương tâm ăn năn sao?

Người chậm tiêu như Giang Nghĩa, làm sao biết tâm lý thay đổi của con gái là như nào chứ? Con gái, một phút có một trăm chủ ý, đâu thể để đàn ông có thể đoán thấu được chứ?

Giang Nghĩa ngồi ở đối diện Tân Uẩn, lấy quyển sổ nhỏ ra, sau đó mở ra, bên trong có một bức ảnh huyệt vị cơ thể người.

“Chính là bức ảnh này, có mấy huyệt vị tôi không hiểu lắm.”

Tân Uẩn đã cười, vấn đề của Giang Nghĩa là tinh hoa của y thuật nhà họ Tân, chẳng trách anh không hiểu.



“Chìa cánh tay ra.”

Giang Nghĩa chìa cánh tay ra, đặt ở trên bàn.

“Xắn tay áo.”

Giang Nghĩa làm theo.

Tân Uẩn vừa chiếu theo bức ảnh huyệt vị cơ thể người vừa giảng giải cho Giang Nghĩa, nói qua nói lại, ngón tay mảnh mai đã đặt lên cánh tay của Giang Nghĩa.

Tiếp xúc da.

Một màn vốn cực kỳ bình thường, vì tâm tư của Tân Uẩn không đơn thuần, làm cho bầu không khí có hơi kỳ quái.

Tay của cô để lên trên cánh tay của Giang Nghĩa, mãi không lấy ra.

Đây chính là cánh tay của đàn ông sao?

Nếu có thể được đôi tay này ôm chặt, vậy chắc là một chuyện hạnh phúc biết bao?

“Bác sĩ Tân!”

Gọi một tiếng, khiến Tân Uẩn sực tỉnh từ trong ý loạn tình mê.

Ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy ở cửa có một người đi tới, trong tay cầm một thứ giống như bức thư.

Người đàn ông đó chính là Thạch Văn Bỉnh trước đó tới gây phiền phức.

Vừa nhìn thấy Thạch Văn Bỉnh, khí sắc của Tân Uẩn trở nên rất tệ, người đàn ông này không phải là loại tốt lành gì, anh ta đến đại biểu là sắp xảy ra chuyện!\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e\u000e

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play