Chương 1817

Laura móc tờ chỉ phiếu ra ghi một dãy số ở trên đó, kéo xuống một tờ rồi đưa cho cô ta.

“Đây là ba mươi tỷ.”

Chung Uyển Tuyên nhận lấy nhìn nhìn, nâng niu ở trong tay, vui mừng khôn xiết: “Chị Laura hào phóng quá đi.”

Laura lại điền thêm một tờ rồi đưa cho cô ta: ‘Ở đây còn có ba mươi tỷ, cô cũng nhận luôn đi.”

Chung Uyển Tuyên sững sốt: “Cái này… có được không?”

Laura nói: “Không có gì là không được, bởi vì khoảng thời gian tiếp theo đây tôi cần cô phải biến mất, mặt khác, cô tiếp tục cho tôi mượn thông tin tài khoản của cô để sử dụng một khoảng thời gian.”

Chung Uyển Tuyên càng nghe càng mơ hồ.

“Tài khoản của em đã bị chị đăng mấy thứ lộn xộn, còn không cho em thu hồi lại? Rồi lại còn muốn em biến mất một khoảng thời gian. Chị Laura, hình như là không có thỏa thuận này nhỉ?”

“Hôm nay sẽ có.

Laura vung tay lên, lập tức có mấy người đàn ông vạm vỡ không nói tiếng nào mà kéo Chung Uyển Tuyên đi.

“Buông tôi ra, các người muốn đưa tôi đi đâu, buông tôi ra!”

Mặc kệ cô ta có kêu to cỡ nào, cũng không có ai đến cứu cô ta, cuối cùng, cô ta bị mấy người đàn ông đưa vào trong xe rồi đưa đi.



Trong màn đêm, Laura nhìn lên những vì sao trên bầu trời, lạnh lùng nói: “Mọi chuyện đã được sẵn sàng, Giang Nghĩa, cho dù anh có làm ngôi sao sáng nhất trên bầu trời thì tôi cũng muốn anh phải bị dập tặt”

Đêm khuya.

Giang Nghĩa và Mạc Thanh Tùng còn đang bận rộn với việc xây dựng lại nhà họ Mạc, Mạc Nguyên mệt mỏi cả ngày trời đã đi ngủ trước.

Bên ngoài trời mưa nhè nhẹ.

Tất cả mọi thứ đều trông bình thường như thế.

Bông nhiên ở cửa truyền đến tiếng xe chói tai, sau đó cánh cửa bị đẩy ra, Bạch Dương ướt đẫm cả người lao vào trong, câu nói đầu tiên chính là: “Thống soái, xảy ra chuyện rồi.”

Từ trước đến nay Bạch Dương luôn rất . tỉnh táo, sẽ không tùy tiện thô lỗ, thế mà bây giờ anh ta lại xông vào phòng với bộ dạng như thế, câu đầu tiên chính là “xảy ra chuyện rồi”, vậy thì đó chắc chắn là một chuyện rất ghê gớm.

Mạc Thanh Tùng dừng lại công việc, nhíu mày hỏi: “Cậu Bạch Dương có chuyện gì vậy?”

Bạch Dương đi đến bên cạnh Giang Nghĩa, muốn nói rồi lại thôi.

“Nói đi.”

Giang Nghĩa không hề ngẩng đầu lên.

Bạch Dương hít một hơi thật sâu rồi nói: “Lúc nấy truyền thông vừa mới đưa tin nói là khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc chúng ta bắt tay với tiệm thuốc Hồng Hội để lừa gạt, lấy danh nghĩa quyên góp tiền làm lý do lừa gạt giới y dược ở thủ đô, muốn chiếm một số tài sản to lớn.”

Mạc Thanh Tùng nghe vậy, hừ lạnh một tiếng: “Là công ty truyền thông nào lại thêu dệt vô cớ vậy, tiền mà chúng ta kêu gọi quyên góp chỉ cho cái gì đều được ghi lại rất rõ ràng, chi tiết, một đồng cũng không thiếu, dám nói xấu chúng ta, ngày mai tôi sẽ đến tòa án khởi tố hắn ta.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play