Chương 1797

“Học việc, đi chuẩn bị giấy tờ chuyển nhượng, không đến lúc người của chính phủ đến lại luống cuống.”

“Đã xong ạ!”

Mạc Nguyên lập tức bê một cái bàn tới, chuẩn bị giấy bút, các loại giấy tờ cần thiết cũng đã chuẩn bị xong.

Nhà họ Mạc khẳng định là không giữ được mảnh đất này nữa, nếu để Giang Nghĩa mua lại thì còn có thể giữ lại cửa hiệu, nhất định không được để Bất động sản Cường Long chiếm mất.

Một lát sau, người của chính phủ đến.

Một người đàn ông trung niên đeo kính, trông nhã nhặn lịch sự đi vào.

Vũ Cao Phong lập tức đổi mặt, cười tươi nói: “Ông Lâm tới rồi hả? Mời vào.”

Người kia đáp lại: “Giám đốc Vũ, chuyện anh vừa nói trong điện thoại là thật sao?

Bất động sản Cường Long không lấy mảnh đất này nữa, để lại cho cậu Giang Nghĩa hả?”

Ông ta vấn chưa hết kinh ngạc.

Bất động sản Cường Long thèm muốn mảnh đất này không phải ngày một ngày hai, sao lại dễ dàng buông tay như vậy?

Miếng ăn đến miệng còn rơi.



Vũ Cao Phong cười ha ha, nói một cách kỳ quái: “Ông Lâm, không phải Bất động sản Cường Long chúng tôi hào phóng, cũng không phải chúng tôi không muốn mảnh đất này, mà là cậu Giang đây thực sự rất hào sảng, sẵn sàng chỉ ra 3000 tỷ để lấy được mảnh đất này, Bất động sản Cường Long chúng tôi không theo kịp.”

3000 tỷ?

Ông Lâm khẽ nhíu mày, nhìn Giang Nghĩa chăm chú, nói: “Cậu Giang, cậu chắc chắn chỉ ra 3000 tỷ hả? Cho phép tôi nói thẳng, mảnh đất này giá thị trường không cao đến mức đó, giờ cậu lấy ra 3000 tỷ để mua nó, có thể không lấy lại được vốn.”

Ông ta cũng có ý tốt.

Nhưng Giang Nghĩa rất bình tĩnh nói: “Tôi mua mảnh đất này là để kế thừa tinh thần dân tộc, không phải để kiếm tiền, có thu lại được vốn hay không thì đã làm sao?”

Vũ Cao Phong giơ ngón tay cái: “Được, nói hay lắm, kế thừa tinh thần dân tộc.”

Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng thật ra trong lòng anh ta coi Giang Nghĩa là kẻ ngốc, bỏ ra nhiều tiền vậy là vì tinh thần dân tộc? Ha ha, đúng là kẻ ngốc mà!

Thời đại này làm gì có người nào không vì tiền?

Anh ta nói tiếp: “Bây giờ ông Lâm phía chính phủ đã đến, Giang Nghĩa, cậu đừng kéo dài thời gian nữa, mau làm thủ tục đi chứ?”

Vũ Cao Phong hoàn toàn không để Giang Nghĩa vào mắt.

Theo anh ta thấy, Giang Nghĩa chỉ đang ra vẻ ta đây thế thôi, chứ 3000 tỷ bảo lấy là lấy ra được luôn sao?

Nếu lát nữa không lấy được tiền ra, để xem giải quyết thế nào?

Ông Lâm ngồi đối diện, đem giấy tờ ra kiểm tra từng cái một, xác nhận không có gì sai sót Xong xuôi, ông ta đưa cho Giang Nghĩa một số tài khoản, nói: “Cậu Giang, bây giờ cậu chỉ cần gửi 3000 tỷ vào đây, mảnh đất này sẽ thuộc quyền sở hữu của cậu.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play