Không lâu sau, Miêu Đồng đi vào phòng làm việc, cô nam quả nữ, ở chung một phòng.
Miêu Đồng nhìn Giang Nghĩa trước mắt, có chút không thể tin được đây là sự thật.
Cô ta hít sâu một hơi, nói: “Giang Nghĩa, anh còn sống thật sự là quá tốt, mấy ngày nay không gặp anh, tôi cho là anh… Tưởng rằng anh…”
“Tưởng răng tôi chết rồi?”
“Ừm!” Miêu Đồng ủy khuất muốn khóc lên.
Giang Nghĩa cười lắc đầu, đi qua đưa một tờ khăn giấy: “Giang Nghĩa tôi sao có thể dễ dàng chết như vậy?”
Tuy nhiên, nhìn thấy bộ dạng này của Miêu Đồng, Giang Nghĩa vẫn rất cảm động.
Đầu óc anh xoay chuyển, nói: “Miêu Đồng, sau này cô không cần làm việc ở bộ phận nghiên cứu phát triển nữa, từ hôm nay trở đi, từ giờ phút này trở đi, cô chính là thư ký của tôi, chỉ thay tôi làm việc.”
Miêu Đồng có chút cảm thụ sự cưng chiều, đỏ mặt.
Giang Nghĩa khẽ cười một tiếng, nói: “Sau này cô chỉ cần làm việc cho tôi, bất kỳ lãnh đạo nào khác trong công ty đều không có quyền sai khiến cô làm việc.”
Miêu Đồng hỏi: “Vậy có yêu cầu gì đặc biệt không?”
Cô ta vốn hỏi như vậy là vì muốn hỏi rõ ràng rốt cuộc có chỗ nào cần chú ý, nhưng nghe hình như có chút không thích hợp.
Miêu Đồng sắc mặt đỏ lên, vội vàng giải thích: “Anh đừng hiểu lầm, tôi không phải chỉ loại phục vụ đặc thù này.”
Giang Nghĩa nghe xong, cười ha ha.
“Cô nghĩ đi đâu vậy? Dịch vụ đặc biệt gì?
Miêu Đồng chu miệng một cái: “Nếu như anh nhất định muốn tôi phục vụ, cũng không phải không thể, dù sao tôi đã sớm chuẩn bị hiến thân thật tốt rồi.”
“Khụ khụ.” Giang Nghĩa xấu hổ ho khan một tiếng, nhanh chóng giơ tay lên nói: “Dừng, tôi đối với cô cũng chỉ có một yêu cầu.”
“Yêu cầu gì?”
“Miêu Đồng, cô làm thư ký của tôi, yêu cầu duy nhất chính là – – không thể có suy nghĩ không an phận với tôi.”
Hửm?
cm)…
Miêu Đồng đầu tiên là sửng sốt vài giây, sắc mặt đỏ lên, sau đó giận dữ nói: “Giang Nghĩa anh là tên tự luyến, ai có ý nghĩ không an phận với anh chứ! Tôi xinh đẹp như vậy, dáng người đẹp như vậy, người thích tôi nhiều lắm, tôi mới sẽ không có bất kỳ hứng thú nào với anh!”
Đang nói, điện thoại của Giang Nghĩa vang lên.
Anh lấy ra vừa nhìn, sắc mặt trong nháy mắt lập tức thay đổi, khóe miệng nhịn không được nhếch lên, cái loại vui sướng này là từ trong đáy lòng sinh ra, không hề giả tạo.
Chỉ là nhìn thấy điện thoại đã vui vẻ như vậy sao?
Ai?
Miêu Đồng tò mò tới gần liếc mắt một cái, chỉ thấy màn hình hiển thị chỉ có hai chữ: bà xã.
Bụp.
Chương 1748
Không biết vì cái gì, tim Miêu Đồng giống như bị người dùng đao hung hăng đâm trúng, đau đớn khó nhịn.
Mặc dù cô ta biết Giang Nghĩa đã kết hôn.
Nhưng cô ta vẫn khó có thể chấp nhận.
Giang Nghĩa hướng về phía cô ta phất phất tay, Miêu Đồng thức thời xoay người rời đi.
Đi trên hành lang dài.
Miêu Đồng một bên nhéo mình một bên nói: “Người ta kết hôn mình cũng không phải không biết, có cái gì phải đau lòng?
Mình lại không thích anh ta, mình mới không thèm quan tâm!”
Nhưng tại sao, rõ ràng không quan tâm lại còn đau lòng?
Thật kì lạ.
Miêu Đồng đi đến bên cửa sổ, hung hăng đập cửa sổ: “Giang Nghĩa rốt cuộc anh muốn làm gì? Có vợ rồi còn muốn tôi làm thư ký, anh thật quá đáng!”
Yêu mà không được.
Thật là khó chiu.
Lúc này trong văn phòng.
Giang Nghĩa vui vẻ nhận điện thoại, dò hỏi: “Bà xã, hôm nay sao lại nhớ tới gọi điện thoại cho anh?”
Đối diện truyền đến giọng nói của vợ đã lâu không nghe thấy.
“Nếu em không gọi điện thoại cho anh, anh sẽ quên mất em đấy chứ?”
“Nào có, ngày nào anh cũng nhớ em.
“Hừ, em mới không tin, đàn ông một khi thả ra sẽ trêu hoa ghẹo nguyệt, ai biết anh ở bên ngoài tìm bao nhiêu phụ nữ?”
“Anh thật sự không có.
“Được rồi, được rồi. Ông xã, chuyện của ba anh thế nào rồi?”
Giang Nghĩa trả lời:”Đều rất thuận lợi, anh đã tìm được ba, hơn nữa sắp xếp ổn thỏa cho ông ấy, thuận tiện ở bên này tiếp nhận một công ty khoa học kỹ thuật, tất cả đều mạnh khỏe.
“Vậy… Anh có thể trở về rồi phải không?”
Từ giọng nói của Đinh Thu Huyền có thể nghe ra, cô rất nhớ Giang Nghĩa, hận Giang Nghĩa không thể lập tức trở lại bên cạnh cô.
Chỉ là đáng tiếc, hiện tại Giang Nghĩa vần chưa trở về được.
Không hoàn thành tâm nguyện của chú hai Giang Hàn Tầm, Giang Nghĩa sẽ không có cách nào trở về khu Giang Nam.
Anh trầm mặc một lúc lâu, không biết nên giải thích như thế nào.
Cuối cùng, Đinh Thu Huyền chủ động nói: “Được rồi được rồi, nhìn bộ dáng không tình nguyện của anh như vậy, nhất định là còn có chuyện rất quan trọng cần xử lý, không thể trở về chứ?”
“ừm.”
Giang Nghĩa trả lời đơn giản dứt khoát.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT