Sau một hồi náo loạn, khách tham quan cực kỳ thất vọng đối với khoa học kỹ thật Thịnh Lạc, đều hùng hùng hổ hổ rời khỏi khu triển lãm của bọn họ, đến khoa học kỹ thuật Trọng Môn đối diện.
Vốn hôm nay khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc cũng không lấy ra được tác phẩm nào.
Cái tốt nhất, còn được chứng thực là ăn cấp, ha ha, công ty như vậy còn cái gì đáng quan tâm?
Không thể nghỉ ngờ, hội triển lãm hôm nay, người thắng lớn nhất chính là khoa học kỹ thuật Trọng Môn.
Đã bao nhiêu năm rồi, khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc lần đầu tiên mất mặt thảm bại trong tay người khác như thế.
Laura ở đối diện hơi híp hai mắt lại, cười như không cười.
Tất cả chuyện này đều năm trong kế hoạch của cô ta, kỳ thật, trong kế hoạch của cô ta ngay cả Miêu Đồng cũng sẽ cùng bị bắt đi, bây giờ chỉ có Từ Hoài Trung bị bắt đi chỉ có thể xem là hoàn thành một nửa công việc.
Nhưng mà, cũng đủ rồi.
Hung hăng hạ uy phong của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, tranh đoạt thị trường, còn có cơ hội lôi kéo Từ Hoài Trung.
Đã rất hoàn mỹ rồi.
Laura và Lưu Cảnh Minh liếc nhìn nhau, tia lửa trong ánh mắt hai bên văng khắp nơi.
Sau đó, Laura lại nhìn Giang Nghĩa.
Người đàn ông vốn thông minh tháo vát này, thế mà lúc này lêu lổng cúi đầu chơi điện thoại, dường như tất cả đều không liên quan gì đến anh.
“Giang Nghĩa, tôi xem anh còn muốn giả vờ đến lúc nào?”
Laura đi đến một góc khuất, lập tức gọi điện thoại cho cấp dưới của mình = Dư Mần Giai.
“Từ Hoài Trung đã bị cảnh sát mang đi, theo kế hoạch, lập tức thực hiện bước tiếp theo.’ “Tốc độ nhanh, lần này, ngàn vạn lần đừng để Giang Nghĩa giành trước.”
Cục cảnh sát, phòng tối nhỏ.
Từ Hoài Trung vừa mới bị bắt đến, đã có người đến thăm tù, mấu chốt là, người này còn không phải là người của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, mà là kẻ thù không đời trời chung – khoa học kỹ thuật Trọng Môn.
Nhìn người phụ nữ lạ lãm trước mắt, Từ Hoài Trung cảnh giác hỏi: “Cô là ai?”
“Khoa học kỹ thuật Trọng Môn, quản lý bộ phận nhân sự – Dư Mẫn Giai.”
“Khoa học kỹ thuật Trọng Môn? Cô đến tìm tôi làm gì? Xem trò cười?”
Dư Mẫn Giai cười lạnh nói: “Anh cảm thấy tôi sẽ vì chuyện nhàm chán như vậy đặc biệt chạy đến đây một chuyến sao? Hôm nay đến đây, tôi là muốn đạt thành một số hợp tác với anh.
Từ Hoài Trung hừ lạnh một tiếng: “Chúng ta là kẻ thù sống chết, có cái gì có thể hợp tác? Cô cút đi.”
Dư Mãn Giai có chút không vui, nhưng vẫn đè lại lửa giận trong lòng, tiếp tục nói: “Bây giờ anh đối mặt là khởi tố ăn cắp kỹ thuật thương mại, chứng cứ vô cùng xác thực, một khi chịu phạt, bảy năm trở lên.
“Từ Hoài Trung, anh hy vọng bản thân mình sống bảy năm trong tù sao?”
“Đợi đến lúc anh ra ngoài, anh đã bao nhiêu tuổi rồi? Hơn nữa thanh danh của anh cũng sẽ xấu đi, ngay cả sống trong xã hội cũng vô cùng khó khăn.”
CHƯƠNG 1664
“Anh thật sự mong muốn như thế?”
Từ Hoài Trung trầm mặc.
Nào có ai muốn ngồi tù? Nhưng chuyện đến nước này, có thể làm được gì?
Chỉ có thể trách bản thân mình quá ngây thơ, mắc mưu người khác.
Dư Mẫn Giai tiếp tục nói: “Tôi muốn nói chuyện hợp tác với anh, chính là giúp anh vượt qua ải khó, không cần ngồi tù. Công ty của chúng tôi và Khoa học kỹ thuật Vinh Á vấn luôn hợp tác ăn ý, bọn họ ở trên nhiều phương diện cũng muốn cầu cạnh chúng tôi.”
“Cho nên, chỉ cần chủ tịch chúng tôi mở miệng, thỏa mãn một ít yêu cầu của bọn họ, bọn họ có thể không truy cứu hành vi ăn cắp này của anh”
“Bọn họ không khởi tố, anh cũng không phải ngồi tù.”
“Hiểu không?”
Hai mắt Từ Hoài Trung tỏa sáng, nếu như chủ tịch khoa học kỹ thuật Trọng Môn đồng ý giúp, vậy đương nhiên là tốt.
Vấn đề là…
Trên đời này làm gì có bữa cơm nào miễn phí?
Từ Hoài Trung hỏi: “Mấy người muốn tôi làm gì?”
“Gia nhập liên minh.”
“Hả?”
“Khoa học kỹ thuật Trọng Môn chúng tôi vô cùng xem trọng nhân tài, nhân tài ưu tú như anh, chúng tôi hy vọng có thể thu về dùng. Chỉ cần anh đồng ý rời khỏi khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, gia nhập liên minh khoa học kỹ thuật Trọng Môn chúng tôi, vậy đều là người của mình, chủ tịch chúng tôi đương nhiên sẽ vì người của mình ra mặt nõ lực bảo vệ.”
Từ Hoài Trung cảnh giác.
Anh ta nói: “Vì sao tôi có một loại cảm giác bị đùa giốn? Giống như mấy người cùng với Khoa học kỹ thuật Vinh Á liên thủ đến chơi tôi!”
Dư Mãn Giai nở nụ cười: “Phải thì sao?
Không phải thì sao? Từ Hoài Trung, anh không tự hiểu tình cảnh bây giờ của mình?
Anh có sự lựa chọn sao?”
Cô ta nhìn đồng hồ đeo tay.
“Lần nói chuyện này tổng cộng chỉ có năm phút, bây giờ còn dư không đến 40 giây”
“Chọn hợp tác, thì ký tên lên hợp đồng, nếu bỏ qua cơ hội lần này, khẳng định anh phải ngôi tù.”
Dư Mấn Giai đặt hợp đồng và bút mực trước mặt Từ Hoài Trung.
Từ Hoài Trung cau mày, do dự.
Anh ta cảm thấy mình giống như con rối dây, bị đùa giỡn xoay quanh, rất không muốn ký hợp đồng này.
Nhưng không ký, anh ta phải ngồi tù.
40s nhanh chóng qua đi.
Nhân viên cảnh sát đẩy cửa ra nói: “Đã đến giờ, cô Dư, mời về.”
Dư Mẫn Giai thở dài: “Xem ra chúng ta không có duyên làm cộng sự, Từ Hoài Trung, tạm biệt.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT