Giang Nghĩa đã phát cáu thì một đầu trâu cũng không kéo lại được anh, Trình Đan Đình cười khổ, chỉ đành dẫn anh đi đến tòa nhà làm việc của ba nhà phát trực tuyến kia.

Đầu tiên là đến tòa nhà công ty “iNey”

Đến văn phong ông chủ iNey - Viên Hữu Xương khá là khách sáo, mời Giang Nghĩa ngồi trên sô pha, vừa đưa trà rồi đưa điểm tâm, hầu hạ đến nơi đến chốn.

Viên Hữu Xương cười hề hề hỏi: “Sao Sếp Giang có thời gian rãnh rỗi mà đến đây?

Giang Nghĩa lắc tay, hỏi thẳng vấn đề: “Tôi đến đây chỉ vì hiểu rõ một việc, Bộ phim “Duyên Phận” do công ty tôi đầu tư, phía ông có thể cho vị trí đề xuất chính trên trang chủ không?”

Viên Hữu Xương cười ha ha vài tiếng rồi đứng lên đi vài bước, cười nói: “Sếp Giang à, Bộ phim chiếu mạng của Giải trí Ức Châu ấy mà, chất lượng không khỏi bàn, theo lý thì có thể để vị trí đầu trang chủ, nhưng vấn đề là, hiện tất cả vị trí đã đầy, không còn vị trí trống nữa rồi.”

“Nếu không thì, sếp Giang anh cứ đợi thêm vậy? Có lẽ là trong một tháng, hai tháng, vị trí ấy sẽ bị trống, lúc đó tôi giữ lại cho anh, anh thấy sao?”

Giang Nghĩa cười lạnh.

Một hai tháng, có thể kéo dài như vậy được sao?

Tư bản vô tình, đập vào nhiều tiền như vậy, sao có thể cứ giữ khư khư mà không phát hành được.

Thêm vào đó, ai cũng nghe ra được là Viên Hữu Xương đang cố ý lấy cớ.

Nếu thật sự đợi một hai tháng, sợ là đến lúc đó không có kết quả nào, chỉ có thể đợi càng lúc càng lâu, đợi đến khi tự mình từ bỏ.

Người giống như Viên Hữu Xương, nói lời vừa không đắc tội ai, lại khiến người ta thấy khó mà tự lui, vận dụng thành thục chữ “chờ”.



Lúc này, cửa văn phòng mở toang, một nam một nữ bước vào, là Kỳ Anh Tư và Lâu Hân Duyệt của Bách Khoa.

Viên Hữu Xương lập tức đón chào: “Ôi cha, đạo diễn Kỳ, cô Lâu, hai người đến đây nhanh thế, tôi nói đi đón hai người mà.”

Kỳ Anh Tư nói: “Ông chủ Viên khách sáo quá.”

Lâu Hân Duyệt kế bên nhìn thấy Giang Nghĩa, cơn tức lần trước chưa tiêu, cố ý hỏi: “A, ông chủ Giải trí Ức Châu tự mình đến đây, các anh đang bàn chuyện gì vậy?”

Viên Hữu Xương cười ha ha: “Cũng không phải chuyện gì to tát, mục đích của sếp Giang giống của mọi người, vì vị trí đề xuất phim ở trang chính mà đến đây.”

Kỳ Anh Tư nhăn mày: “Sếp Viên, trước đó anh đã đồng ý với tôi rồi mà, để lại vị trí đó cho tôi.”

Viên Hữu Xương vỗ ngực: “Yên tâm yên tâm, đã để lại vị trí ấy cho bộ phim “Hiểu Lòng Phụ Nữ” của mọi người!”

Nói đến đây, Giang Nghĩa cũng thay đổi sắc mặt.

Anh lạnh giọng hỏi: “Ông chủ Viên, vừa nãy ông nói với tôi mọi vị trí đã đầy, không còn chỗ nữa.”

Viên Hữu Xương chợt nghẹn lời.

“Ha Ha, đến thế còn không hiểu sao?” Lâu Hân Duyệt cố ý bước đến trước mặt Giang Nghĩa, cười khẩy nói: “Vị trí đẹp tất nhiên là để dành cho phim hay, phim điện ảnh do Lâu Hân Duyệt tôi đóng chính, để tên tôi vào là hấp dẫn được lượng lớn người chú ý rồi!”

“Cho dù không biết tôi, chỉ cần xem dáng người hấp dẫn này, là cũng nóng lòng đến xem. Phim của Bách Khoa bọn tôi ấy mà, là thứ hàng hot, đương nhiên phải có vị trí đẹp.”

Cô ta cố ý nói với Giang Nghĩa: “Lại nhìn lại phim của Ức Châu bọn anh, đi tìm nghệ sĩ hạng bét ở góc xó xỉnh làm diễn viên chính, nói ra tên cũng đâu ai biết? Để cái thứ “Rác” đó lên trang chính, không phải đang lãng phí tài nguyên\u0006\u0006\u0006\u0006\u0006\u0006

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play