CHƯƠNG 1655

“Anh đánh cái rắm gì đấy?” Từ Hoài Trung tức giận nói: ‘Anh cho răng ai cũng giống anh, tùy tiện, không nghiêm túc với công việc sao?”

Không biết vì sao, Từ Hoài Trung lúc trước không thèm để ý đến Giang Nghĩa, hôm nay giống như ăn phải thuốc nổ, nhìn thấy Giang Nghĩa là oán giận.

Nói xong, Từ Hoài Trung như có như không nhìn Miêu Đông, sau đó xoay người rời đi.

Giang Nghĩa bừng tỉnh.

Thì ra, là ghen rồi.

Từ Hoài Trung hơn ba mươi, vẫn chưa kết hôn, cũng không có bạn gái, đương nhiên sẽ có ý với Miêu Đồng là đồng nghiệp cùng làm nghiên cứu phát triển.

Thế mà, lúc này Giang Nghĩa lại chen một chân vào.

Hôm trước còn nhân lúc cháy nhà đi hôi của, lợi dụng 15 tỷ giành Miêu Đồng cả một đêm.

Từ Hoài Trung thích Miêu Đồng, đương nhiên rất không vui khi thấy chuyện xảy ra như vậy, nhưng mà anh ta không tiền không thế, ngoại trừ tức giận ra thì không thể làm gì.

Giang Nghĩa cố ý nhỏ giọng nói với Miêu Đồng: “Này, họ Từ kia hình như có ý với cô đấy?”

Miêu Đồng nhíu nhíu mày: “Anh ta à, làm việc cổ hủ, tính cách keo kiệt, anh giúp tôi bỏ đi tạp niệm của anh ta cũng tốt, sẽ không còn suy nghĩ không an phận với tôi nữa.

Giang Nghĩa vẻ mặt đau khổ nói: “Chậc chậc chậc, cô đúng là biết tổn thương người khác.

Nói được một nửa, Giang Nghĩa đột nhiên nhỏ giọng nói: “Hôm nay cho dù Tuần Dương nói cái gì với cô, cô cũng không được nhận, nghe rõ chưa?”



“Hả?” Miêu Đồng tò mò hỏi: “Anh ta sẽ nói cái gì với tôi?”

“Cho dù là cái gì, cũng không được nhận.”

niềm Kỳ thật lần trước sau khi bị Tuần Dương hại một lần, Miêu Đồng cũng đã không còn bất kỳ hảo cảm nào với Tuần Dương.

Không cần Giang Nghĩa nói, cô ta cũng không nhận.

Lúc này, Tuần Dương lặng lẽ đi đến bên cạnh Từ Hoài Trung, nhìn quanh một vòng, thấp giọng nói: “Lão Từ, hạng mục gần đây của anh có phải là còn chưa hoàn thành?”

Từ Hoài Trung tức giận nói: “Phí lời, chuyện này anh không biết sao?”

Tuần Dương cười ha ha một tiếng: “Nếu như tôi nói, tôi đã tìm được biện pháp giải quyết, anh tin không?”

Hai mắt Từ Hoài Trung mở lớn: “Thật sao?”

Tuần Dương lấy một văn kiện từ trong túi quần ra đặt lên bàn: ‘Ở đây có hỗ trợ kỹ thuật có thể giải quyết cửa ải cuối cùng trong hạng mục của anh, đừng nói là anh em không giúp anh.”

Từ Hoài Trung không dám tin mở văn kiện ra, vừa xem vừa hỏi; “Hô trợ kỹ thuật này anh lấy ở đâu?”

“Nhờ một người bạn nghiên cứu.”

“Người bạn nào lợi hại như vậy?”

‘À, là bạn học cũ, tôi giúp anh ta giải quyết một vấn đề, rồi bảo anh ta cũng giúp tôi giải quyết một vấn đề. Sao nào, lão Từ, tôi đủ tốt với anh chứ?”

“Tốt, quá tốt rồi! Tôi cũng không biết nên báo đáp anh thế nào.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play