CHƯƠNG 1652

Tuần Dương vội vàng khoác tay: “Không phải, sao lại có chuyện đó được chứ?”

Giang Nghĩa nói: “Tôi cũng không nói dối gì anh, tối hôm qua tôi nói gãy cả lưỡi, cuối cùng mới có thể có được bảng dự án nghiên cứu mới nhất của thành phố ngầm từ Miêu Đồng.”

“Cái gì?” Hai mắt Tuần Dương trợn trắng, mừng rỡ nói: “Dự án nghiên cứu của thành phố ngầm chính là cơ mật cốt lõi của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, nếu như có thể tập trung tất cả các dự án nghiên cứu, vậy thì khoa học kỹ thuật Trọng Môn có thể đăng ký nghiên cứu trước một bước, cắt đứt nguồn sống của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc.

Anh ta mở to mắt nhìn Giang Nghĩa: “Phó chủ tịch Giang, ha ha, anh…”

Giang Nghĩa khoác tay: “Tôi biết là anh muốn nói cái gì, không phải là muốn tôi giao bản dự án ra cho anh à?”

“Anh không muốn?”

Giang Nghĩa nói: “Tôi không hiểu gì về phương diện nghiên cứu, giữ lại bản dự án này cũng vô dụng mà thôi, vốn dĩ là đã muốn giao nộp, nếu như anh đã cần, thế thì đưa anh thôi, nhưng mà…

“Nhưng mà cái gì?”



“Nhưng anh có thể cho tôi lợi ích gì?”

Tuần Dương hỏi: “Vậy thì phải xem xem anh muốn cái gì?”

Giang Nghĩa nheo mắt, khẽ cười nói: “Tôi cũng không cần đồ vật quý giá, chỉ là muốn lúc anh tiếp nhận nhiệm vụ tiếp theo có thể thông báo cho tôi sớm một tiếng, đừng để tôi giống như đồ ngốc bị người khác xoay vòng vòng.”

“Hahaha, chuyện này thì đơn giản thôi.”

Tuần Dương vô vô ngực: “Một khi có nhiệm vụ mới tôi sẽ lập tức thông báo cho anh biết, nói thật thì tôi cũng không thích bị cái cô Laura đó điều khiển.”

Laura?

Giang Nghĩa im lặng ghi nhớ cái tên này.

Anh nhớ rõ là mình đã từng nghe thấy cái tên này trên máy bay.

Đúng là trùng hợp.

Kết quả, Giang Nghĩa đưa dự án giả cho Tuần Dương, cũng dặn dò: “Anh cũng phải cẩn thận một chút, không thể để lộ cho bất cứ ai, nếu không thì tính mạng của tôi và anh sẽ gặp nguy hiểm.



“Yên tâm đi, tôi sẽ không nói cho ai biết đâu.

“Được rồi, tôi vẫn còn có việc, đi trước đây.

“Không uống thêm vài ly à?”

“Không được.”

Giang Nghĩa đứng dậy đi khỏi.

Tuần Dương âm thầm tắm tắc khen: “Phó chủ tịch Giang đúng là trượng nghĩa mà, thứ quý giá như thế mà cũng có thể đưa cho mình, sau này mình phải báo đáp người ta cho thật tốt”

Nói xong, anh ta nhẹ nhàng mở bảng dự án ra, càng nhìn càng vui mừng.

Có dự án như thế này, lại nghĩ cách moi ra bản dự án cuối cùng từ trong miệng Từ Hoài Trung.

Tổng hợp ba phần lại với nhau, anh ta đã có thể nghiên cứu ra sản phẩm khoa học kỹ thuật, đến lúc đó cống hiến cho khoa học kỹ thuật Trọng Môn, còn sợ không thể trở thành một trong những nhân viên nòng cốt của khoa học kỹ thuật Trọng Môn à?

Nói không chừng đến lúc đó Laura thấy anh ta thì còn phải cúi đầu khom lưng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play