CHƯƠNG 1535

Mọi người nhìn về hướng âm thanh vang lên, chỉ thấy một chàng trai trẻ dựa lưng vào ghế, mắt nhắm lại.

Không phải ai khác, chính là Giang Nghĩa.

Lão Yêu nhướng mày, bực bội nói: “Mẹ nó mày thì biết cái gì? Đại ca của tao hơi thở yếu ớt, nhìn là biết sắp chết rồi, mày còn dám ở đây nói mát?”

“Chết?” Giang Nghĩa xoa xoa mắt, đứng dậy đi qua, cúi đầu nhìn mắt anh Báo: “Yên tâm, anh ta không chết được đâu.”

Nói xong, Giang Nghĩa liền ngồi xổm xuống muốn lắc anh Báo.

Lão Yêu ngăn lại: “Mày muốn làm gì?”

Giang Nghĩa tùy ý nói: “Giúp anh gọi anh ta dậy.

“Gọi dậy?” Lão Yêu cười lạnh nói: “Tao nhìn thì biết mày không phải thứ tốt lành gì? Chỉ sợ bị mày lay như vậy, đại ca của tao sẽ bị lay chết!”



“Không đâu.”

“Ha ha, mày nói không chết thì sẽ như thế sao?”

“Tất nhiên.”

“Vậy nếu chết thì sao?”

Giang Nghĩa lấy tay vỗ vỗ ngực: “Nếu chết, tôi một mạng đổi một mạng.

Sức nặng những lời này rất lớn, thấy anh hùng cứu mỹ nhân rồi, nhưng chưa thấy cược cả mạng mình vào.

Nhậm Chỉ Lan hoảng sợ: ” Nghĩa, cháu làm gì thế?”

Cô nàng lo lita cũng sốt ruột nói: “Anh à, anh đừng nói như vậy, hai người kia là người xấu, anh đền mạng cho họ, không đáng. Hơn nữa, chuyện này không liên quan gì tới anh, nếu anh vì chúng tôi mà bị liên lụy vào hơn nữa còn chết, tôi sẽ áy náy suốt đời.”

Cô gái lạnh lùng không nói gì, chỉ nhìn chăm chăm vào Giang Nghĩa.

Trong ánh mắt tràn ngập sự nghỉ ngờ.



Giang Nghĩa cười thản nhiên: “Tôi dám nói lời này, thì có nắm chắc với nó, anh ta chết tôi đền mạng, quyết định như vậy đi.”

Đã nói như vậy rồi, Lão Yêu còn có thể làm sao bây giờ?

Chỉ có thể nhìn Giang Nghĩa đi tới lay anh Báo.

“Uy, đừng ngủ, trên mặt đất rất lạnh, tỉnh tỉnh.” Giang Nghĩa tiện tay đẩy đẩy anh Báo.

Không có phản ứng.

Lão Yêu vui vẻ, đây là đương nhiên, đầu bị thương chảy máu, người cũng té xỉu, sao có thể lắc mấy cái là tỉnh lại? Nếu cầm máu trễ, mạng anh Báo cũng không giữ được, nói chỉ tỉnh lại .

Nhưng Giang Nghĩa vấn lắc tiếp.

Cô gái lạnh lùng vô cảm nói: ‘Anh ồn ào xong chưa? Trò anh hùng cứu mỹ nhân rất vui sao? Không có bản lĩnh thì đừng ở trong này nhiều chuyện, tránh ra cho tôi!”

Mọi người đều khẽ lắc đầu.

Thầm nói trong lòng cô gái lạnh lùng này quá vô cảm mà, nói thế nào, người ta cũng đang giúp mình, sao có thể nói chuyện với giọng điệu này chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play