CHƯƠNG 1516

Rất nhiều năm về trước, một người hăng hái như Giang Hàn Phi lại mất tích một cách bí ẩn.

Sau đó, Giang Châu nhỏ tuổi trở thành chủ tịch của khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. Kết quả, vì còn quá trẻ nên bị người khác hấm hại, cuối cùng đã nhảy lầu tự tử.

Không thể cứu được Giang Châu thì nhất định phải cố gắng cứu được Giang Hàn Phi.

Đinh Nhị Tiến nuốt nước bọt rồi hỏi: ‘Manh mối của con có đáng tin không?”

Giang Nghĩa trả lời: “Tạm thời vân chưa rõ, chỉ sau khi điều tra thì mới biết được đối phương có thật sự là ba của con hay không. Nếu đúng thì con muốn biết ông đã làm gì suốt mấy năm qua, tại sao lại không về nhà.”

Anh phải làm rõ.

Có thể còn có lý do sâu xa hơn trong chuyện này.

Hơn nữa còn một chuyện mà Giang Nghĩa chưa nói, đó là “Giang Hàn Phi” chính là người mua chuộc hai cha còn nhà họ Thạch, đồng thời là một tên tội phạm với những tội danh tày trời.



Lần này Giang Nghĩa đi tìm cha ruột chắc chắn không chỉ đơn giản là để gặp lại ba mình. Đến lúc đó, có thể tình huống mà anh phải đối mặt còn khó khăn hơn tưởng tượng cả trăm lần.

Đinh Nhị Tiến thở dài: “Hai”

, nếu là chuyện khác thì ba sẽ kiên quyết ngăn không cho con đi, nhưng nếu là để tìm ba ruột của con, tìm bạn học cũ chết tiệt của ba thì ba chẳng có lý do gì để ngăn cản con cả.

Nói xong, ông vươn tay võ lên vai Định Thu Huyền: “Con gái, ba không có gì để nói cả, có cho thằng bé đi hay không phải xem con rồi.”

Sau đó, Đinh Nhị Tiến xoay người đi vào phòng.

Mọi người cũng giải tán, người nên về đều về hết rồi.

Đinh Thu Huyền và Giang Nghĩa cùng đi vào phòng ngủ. Niềm vui vừa rồi đã bị quét sạch trong chớp mắt, Đinh Thu Huyền không vui ngôi trên giường.

Là phụ nữ thì đều không vui.

Một khi đã đi thì không biết phải đi mất bao lâu.

Nếu may mắn thì còn có thể trở về, còn không thì sẽ biến mất luôn.



Càng nghĩ, Đinh Thu Huyền càng cảm thấy tủi thân. Chồng nhà người ta đều ngày ngày ở nhà với vợ, sao chồng cô cứ suốt gay g ngày rong ruổi bên ngoài chứ?

Hai”



Có thể là do mệnh.

Giang Nghĩa ngồi xuống cạnh cô, anh ôm lấy Đinh Thu Huyền rồi dịu dàng nói: “Vợ ơi, anh hứa với em anh nhất định sẽ nhanh chóng tìm thấy ba, sau đó cùng ba trở về khu Giang Nam.

Đinh Thu Huyền thở dài, sự việc đã tới nước này thì còn cách nào khác đâu?

Ngăn anh không cho đi?

Rõ ràng là không thể.

Cô bình tĩnh nói: “Đi thì chắc chắn phải đi rồi, nhưng anh phải đồng ý với em hai việc.

“Em nói đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play