CHƯƠNG 1412

Đinh Thu Huyền nói: “Chồng, em và ba mẹ đã nói chuyện rồi, sau khi anh từ chức thì không cần làm gì cả, cố gắng nghỉ ngơi, để toàn thân thả lỏng.”

“Chúng ta là người một nhà, người một nhà phải có dáng vẻ của người một nhà. Chồng, anh vất vả rồi, cũng nên nghỉ ngơi, những chuyện còn lại giao cho chúng em cũng như vậy.”

Nghe thấy lời này, Giang Nghĩa rất cảm động.

Đã bao lâu anh chưa được nghe thấy lời nói ấm áp như này rồi? Đây mới là cảm giác mà một gia đình nên có.

Giang Nghĩa gật đầu: “Được. Có điều trước khi anh từ chức, còn có một chuyện buộc phải xử lý xong.”

“Chuyện gì?”

“Chuyện của gia chủ.” Giang Nghĩa nghiêm nghị nói: “Đinh Hồng Diệu và Đinh Hoàng Liễu, buộc phải loại bỏ, chỉ khi Đinh Phong Thành thuận lợi ngồi lên vị trí gia chủ, anh mới có thể yên tâm nghỉ ngơi ở nhà.”

Lần này, Giang Nghĩa là muốn làm thật rồi.



Ở một bên khác, tòa nhà văn phòng của Chế Tạo Đinh Dung, trong phòng làm việc của chủ tịch.

Đinh Hồng Diệu và Đinh Hoàng Liễu lần lượt ngồi ở hai chiếc sô pha, trong tay mỗi người cầm một ly rượu vang, nhìn trông không vui lắm.

Đinh Hoàng Liễu nói: “Tên khốn Giang Nghĩa đó sỉ nhục chúng ta, bản thân lại tiêu dao khoái hoạt, nổi tiếng khắp nơi, ha ha, em tuyệt đối sẽ không cho anh ta sống tốt!”

Đinh Hồng Diệu cười ha hả, không nói gì.

Dựa vào bản lĩnh đó của Đinh Hoàng Liễu, làm sao đấu với Giang Nghĩa? Căn bản không đủ tư cách.

Lúc này, có tiếng gõ cửa phòng làm việc.

“Ai?” Đinh Hồng Diệu hỏi.

“Là tôi, Khổng Liên Đằng.”

Khổng Liên Đằng?

Đinh Hồng Diệu nhíu mày, không biết người này, sao đột nhiên lại chạy tới đây?

Vừa muốn hỏi xem là chuyện gì, Đinh Hoàng Liễu tranh nói trước: “Anh, đây là người em tìm tới.”



Sau đó, cô ta nói về phía ngoài cửa: “Vào đi.”

Cửa được đẩy ra, một người đàn ông tướng mạo xấu xí, cơ thể gầy gò đi vào, cái khác không nói, chỉ cái vẻ ngoài này đã khiến người ta chán ghét.

Đinh Hồng Diệu lắc đầu, nói trong lòng: em gái tìm loại người này tới làm cái gì?

Chỉ nghe Đinh Hoàng Liễu hỏi: “Anh là Khổng Liên Đằng ‘tiếng xấu vang xa’ đó sao?”

Khổng Liên Đằng há miệng cười, bộ răng vàng đó nhìn thôi cũng khiến người ta buồn nôn.

“Cô cả Đinh, cô nói như vậy có chút không tôn trọng người khác rồi. Có điều không sao hết, tôi quả thật chính là Khổng Liên Đằng ‘tiếng xấu vang xa’ đó.”

Đinh Hoàng Liễu gật đầu: “Nghe nói bản lĩnh của anh không nhỏ, muốn bôi nhọ ai thì có thể bôi nhọ được người đó?”

“Ha ha, vậy phải xem cô có trả được giá không.”

Đinh Hoàng Liễu hỏi: “Vậy tôi muốn anh bôi nhọ Giang Nghĩa, anh muốn bao nhiêu tiền?”

Khổng Liên Đằng nhíu mày, hỏi: “Cái tên này có chút quen tai, hình như đã nghe ở đâu đó.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play