Thứ hai, trụ sở của giải trí Ức Châu, phòng họp của lãnh đạo cấp cao.

Sáng sớm thứ hai hằng tuần, giải trí Ức Châu đều sẽ mở một cuộc họp, tổng kết thành tích của tuần trước, triển khai kế hoạch công việc của tuần mới.

Trình Đan Đình là tổng giám đốc, nghiêm ngặt quản lý tất cả mục.

Còn Giang Nghĩa, anh chỉ cần ngồi nghe, biết tiến độ phát triển của công ty là đủ.

Khi lãnh đạo cấp cao họp thương nghị kế hoạch công việc tiếp theo thì có người gõ cửa văn phòng.

“Vào đi.” Trình Đan Đình nói.

Mở cửa ra, lễ tân đi vào: “Trình tổng, ông chủ Từ Dương Thúc của livestream Đấu Sa đến tìm cô.”

Từ Dương Thúc?

Ông ta tới làm cái gì?

Trình Đan Đình nhíu mày, giải trí Ức Châu và livestream Đấu Sa không có tiếp xúc quá nhiều, trước khi Từ Dương Thúc đến ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi, có hơi mạo muội rồi.

“Tôi biết rồi, trước tiên dẫn ông ta đến phòng tiếp đón nghỉ ngơi, tôi lập tức qua ngay.”

“Vâng.”

Trình Đan Đình để người khác thay mình tiếp tục trình bày kế hoạch, cô ta đi ra khỏi phòng đi gặp Từ Dương Thúc, quay đầu gọi Giang Nghĩa: “Giang tổng, anh cũng đi cùng.”

“Được.”



Hai người trước sau đi vào phòng tiếp đón, ngồi xuống.

Trình Đan Đình khẽ mỉm cười nói: “Ông chủ Từ, trước khi ông đến cũng không thông báo một tiếng, làm chúng tôi không thể tiếp đón đàng hoàng.”

Từ Dương Thúc lạnh mặt: “Không cần khách sáo, tôi đến là có chuyện quan trọng muốn thông báo với cô.”

Trình Đan Đình có hơi không vui.

Luận thân phận, luận địa vị, cô ta đều ở trên Từ Dương Thúc, đối phương lại không khách sáo với cô, còn dùng từ ‘thông báo’ như cấp trên đối với cấp dưới thì đã khiến Trình Đan Đình không thoải mái.

Cô ta cũng thu lại nụ cười: “Ổ? Chuyện gì vậy?”

Từ Dương Thúc nói: “Đao Thần - nghệ sĩ của công ty các cô livestream ở nền tảng Đấu Sa của tôi hơn nửa tháng rồi nhỉ?”

“Phải.”

“Ừm, Trình tổng, tôi hôm nay đến chính là muốn nói chuyện này với cô. Nghệ sĩ của các cô livestream ở nền tảng của chúng tôi là không có vấn đề gì, nhưng tôi không thể cứ để các cô live không như vậy được nhỉ?”

Trình Đan Đình có hơi sững người.

“Cái gì gọi là live không? Live ở nền tảng livestream lẽ nào phải trả tiền sao?”

Cô ta hỏi: “Ông chủ Từ, tôi không hiểu lắm ý của ông.”

Từ Dương Thúc nói: “Ý của tôi rất đơn giản, các cô muốn tiếp tục nâng đỡ nghệ sĩ ở nền tảng của tôi, có thể, tiền đề là ký hợp đồng với Đấu Sa tôi.”



“Hả? Hợp đồng gì?”

“Hợp đồng livestream! Đao Thần trong 10 năm tới chỉ có thể livestream ở nền tảng Đấu Sa của tôi, cấm livestream ở nền tảng khác, cũng cấm tham gia bất kỳ chương trình tạp kỹ và biểu diễn thương mại nào.”

Cái này…

Điều này tương đương với việc trói Đao Thần ở Đấu Sa!

Sắc mặt của Trình Đan Đình trở lạnh: “Ông chủ Từ, Đao Thần là nghệ sĩ của giải trí Ức Châu, sao có thể cứ trói ở nền tảng Đấu Sa của các ông được?”

“Không thể sao? Vậy Đao Thần sau này đừng livestream ở Đấu Sa của tôi nữa!”

Thái độ của Từ Dương Thúc kiên quyết, giống như ăn chắc Trình Đan Đình vậy.

Cũng không kỳ lạ, Đấu Sa là nền tảng livestream đứng đầu trong giới, lưu lượng lớn nhất, nhiều streamer nhất, là nơi chọn lựa hàng đầu để phát triển nghệ sĩ của rất nhiều công ty.

Điều này không lạ khi Từ Dương Thúc sẽ có yêu cầu vô lý như vậy.

Vẻ mặt của Trình Đan Đình hiện sự tức giận, cô ta hận không thể đuổi Từ Dương Thúc ra ngoài, nhưng cô ta biết không thể làm như vậy.

Một khi xé rách mặt với Từ Dương Thúc thì coi như cắt đứt tiền đồ của Đao Thần.

Không dễ gì mới bồi dưỡng được nghệ sĩ lưu lượng, không thể nói phế là phế được.

Trình Đan Đình nặn ra một nụ cười, hỏi: “Ký 10 năm thật sự là quá lâu, ông chủ Từ, chúng ta mỗi người nhường một bước, ký 1 năm được không?”

“1 năm sao? Cô xem tôi là kẻ ăn xin à?”\u0001

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play