CHƯƠNG 1257

Hầu Dương tức đến dậm chân.

“Mẹ mày, cái thằng gió chiều nào che chiều ấy, khi có nguy hiểm thì chạy trước một mình.”

Có tức nữa cũng chẳng có cách nào, ông ta chỉ đành dựa vào hai chân đi ra ngoài.

Ra đến cổng tiểu khu, Hầu Dương nhận được điện thoại của Tô Tín Lượng.

“Hầu Dương, tôi đã biết được tình hình thông qua thư ký, cậu là một thằng phế vật, ông cho cậu đi xin lỗi, cậu mẹ nó lại ra tay đánh người? Còn đánh không lại người ta, bị người ta dạy dỗ lại! Thật là mất mặt.”

“Cậu cũng không cần về công ty nữa, bây giờ tôi chính thức sa thải cậu.”

“Loại rác rưởi như cậu, cút về nhà mà dọn phân của cậu đi!”

Nói xong, Tô Tín Lượng tắt luôn điện thoại, đối với tên cấp dưới bồi dưỡng hai mươi năm này, không hề có chút luyến tiếc nào.

Hầu Dương tức đến muốn nổ phổi.

Vừa đi, ông ta vừa hùng hùng hổ hổ: “Tên đáng chết, ông đây cực cực khổ khổ giúp lão làm việc, dốc sức làm việc giúp lão có được cơ ngơi công ty hôm nay, lại đối xử với ông như vậy? Tô Tín Lượng ông cứ chờ đấy, sớm muộn gì cũng có một ngày, ông đây sẽ quay về chơi chết ông!”

“Còn Giang Nghĩa nữa, ông đây muốn mày chết không được tử tế!”

Ông ta vừa xoa cái bụng đau đớn, vừa bước dọc theo đường cái.



Cứ đi về phía trước, một chiếc xe ngừng lại bên người, cửa sổ xe mở ra, một người đàn ông mặc tây trang đeo kính râm mở miệng hỏi: “Có phải Ông Dương của Trang sức Mạc Bắc không nhỉ?”

Hầu Dương hừ lạnh một tiếng: “Tôi là Hầu Dương, nhưng không phải người của Trang sức Mạc Bắc nữa.”

“Vậy thì đúng rồi, tổng giám đốc của chúng tôi muốn gặp ngài một chút, mời lên xe.”

“Tổng giám đốc của các người là ai? Ai vậy?

“Trang sức Thiệu Anh, Weiss.”

Hầu Dương chấn động, Trang sức Thiệu Anh, đứng đầu trong ngành sản xuất trang sức của khu vực Giang Nam, thực lực mạnh nhất.

Mặc dù Trang sức Star Jewelry là doanh nghiệp trang sức cấp thế giới, trong chốc lát cũng không có cách nào có thể ấp đảo được Trang sức Thiệu Anh, hai bên ở thị trường khu vực Giang Nam đấu đến người chết ta sống.

Sao lúc này, người đứng đầu chi nhánh Trang sức Thiệu Anh khu vực Giang Nam lại đột nhiên muốn gặp mình?

Ông ta lại nghĩ, Giang Nghĩa là người của Trang sức Jewelry, mà Trang sức Thiệu Anh là đối thủ một mất một còn của Trang sức Jewelry, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.

Weiss chính là bạn của ông ta!

Nghĩ đến đây, Hầu Dương gật gật đầu, duỗi tay mở cửa xe, ngồi xuống.

Nửa tiếng sau.

Hầu Dương được đưa đến tòa nhà văn phòng của Trang sức Thiệu Anh, dưới sự dẫn đường của người đeo kính râm, đi tới văn phòng tổng giám đốc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play